10 thg 12, 2013

LƯNG CHỪNG CẢM XÚC (phần 2)

THOÁT

Lý trí- con tim, hai cái cùng đồng hành trong con người nó. Lý trí thì quá mạnh mẽ còn con tim lại mềm yếu. Cũng may, nó cảm thấy rất may mắn, nếu “hai đứa nó” cùng mềm yếu không biết nó sẽ như thế nào đây. Hoặc nếu” hai đứa nó” quá mạnh mẽ nó đã không được trải qua những phút giây thú vị này. Nhưng nếu ngược lại đúng là thảm họa với cuộc đời nó.

Thời gian này, nó không còn hay suy nghĩ nữa, cảm xúc nó đã không còn như trước. Nó đã quay lại, là nó như lúc ban đầu. Lý trí của nó đã chiến thắng tự lúc nào nó không hay. Chính nó, chứ không phải ai khác đã tự tay gỡ nhẹ nhàng từng sợi, từng sợi lưới mắc vào người nó. Hay thật, nó tự cười với chính mình và tự nhủ “Không ngờ mình cũng có những lúc như thế”. Bản nhạc cuộc đời êm đềm quá thì có gì thú vị? Những phút giây đó chính là những nốt nhạc trầm bổng mang lại âm hưởng tuyệt vời cho bản nhạc cuộc đời nó. Để cho nó cảm thấy cuộc sống này đáng yêu biết chừng nào. 

Nó đã trở lại và sẵn sàng tung mình vào bầu trời mới, làm cơn gió tự do đi tới bất cứ nơi đâu như nó vẫn hằng mong muốn. Có lẽ, sự tự do là điều nó cần và làm cho nó cảm thấy hạnh phúc nhất- được là chính nó.


Lê Hoàng Phương Thúy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét