24 thg 11, 2013

LƯNG CHỪNG CẢM XÚC

Đã bao lần, nó vô face rồi lại thoát ra, cái nick kia vẫn im lặng, tắt ngấm. Cũng bao lần nó sáng lên, nó thấy đó nhưng vẫn lại thoát ra, rồi lại vô rồi lại tiếp tục thoát ra. 
Điên, nó công nhận là nó điên thật. Không biết tự bao giờ, trong lòng nó cứ luôn muốn biết một điều gì đó thật rõ ràng. Hỏi thẳng ư? Tính cao ngạo trong nó không cho phép. Đã bao lần nó từ bỏ, lưỡng lự nhưng rồi nó đã đi đến quyết định hỏi rõ. Nhưng, lại nhưng, mọi chuyện lại càng chẳng rõ, mù mờ hơn trước. 

Nó sống rất lý trí, phải công nhận một điều như vậy, nhưng đôi khi cảm xúc lại dẫn dắt nó, thật lạ. Nó không muốn điều đó, nhưng dường như nó đã vướng phải lưới. Lý trí luôn nói với nó "từ bỏ đi". Ừ thì thôi, nhưng trong nó vẫn luôn cảm thấy khó chịu. Hình như trong lòng nó vẫn còn muốn hi vọng dẫu biết rằng hi vọng đó mong manh biết dường nào. 
Nó vẫn sống, làm việc như nó vẫn làm, nhưng đôi khi lòng nó lại chùng xuống, vô định. Lý trí và cảm xúc luôn vật lộn trong tâm hồn nó, lý trí thường thắng nhưng đôi lúc nó bị thương trong trận chiến, cảm xúc lại ngoi lên đòi biểu tình. Thôi kệ, nó cứ coi như là một trải nghiệm để biết rằng, nó không phải kẻ khô khan, gỗ đá..để biết rằng, nó cũng có một trái tim...(còn nữa).

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét