tag:blogger.com,1999:blog-35072846705342540152024-02-07T19:03:24.519-08:00LÊ HOÀNG PHƯƠNG THÚYUnknownnoreply@blogger.comBlogger19125tag:blogger.com,1999:blog-3507284670534254015.post-84837333522616046012015-06-16T20:42:00.000-07:002016-05-04T02:10:32.996-07:00NGƯỜI MUA HÀNG CÓ CẦN VĂN HÓA?<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12pt; line-height: 115%;">Có nhiều bài viết về đạo đức trong kinh doanh, đạo đức
của người bán hàng….và dĩ nhiên, nhưng người kinh doanh có đạo đức, có văn hóa
mới tồn tại được theo qui luật đào thải khắc nghiệt của thị trường. </span><span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12pt; line-height: 115%;">Nhưng, đối với người mua hàng- người tiêu dùng có cần
có đạo đức? có văn hóa hay không?</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<img border="0" height="236" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjuFV8Gh96qaJPjo3ND-TJy7FIK7zP85HOPs69IwTG0RFMZcS32-L8YIjlBLi6slYX2E63WHrTRdwYwoL0T3iTsz5kjgO70G-mJEMLDCidfCfc18o0hbdlORzfWqamiTMaHa-JGoq3qhq8/s320/kinh-nghiem-mua-hang-online.jpg" width="320" /></div>
<a name='more'></a><div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12pt; line-height: 115%;">Thời đại bây giờ, nhà nhà, người người mua sắm hàng
hóa online, thuận lợi đủ đường, chỉ cần ngồi một chỗ và một công cụ nối mạng
(laptop, tab, điện thoại…) là bạn có thể mua hàng hóa khắp nơi và giao đến tận
tay bạn, khi đó bạn mới phải thanh toán. Quá ư tiện lợi!</span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Nhưng đôi khi chính cái sự tiện lợi, dễ dàng đó làm cho người
ta thiếu suy nghĩ và thậm chí là thiếu văn hóa. Một số người khi đến giao hàng
thì hẹn 5 lần bảy lượt cũng không thể giao được hàng, một số lại chẳng nhớ mình
đã mua những món gì, đến khi giao hàng thì lại không nhận vì không nhớ đã đặt
mua. Thậm chí có người còn nói “ ừ thì đăng ký mua, nhưng mình thích nhận thì
nhận, không nhận thì thôi, có sao đâu mình chả mất gì”….</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjKBsRnJAQbjt2ZyQcV4Z6ldvpiENPaiu4lHNMIromgcCv-6NCM-WuVI7ei_yJkCZ5ikDcKdG8pubdvmt49m0krKdqPhCVtYd6SvomWiFdve93iOmTTKMZGI7TizsEBJJKRJlZ2i2sqsho/s1600/tu+choi+1.jpg" /></div>
<div style="text-align: justify;">
<o:p></o:p><br /></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Đây chính là hành vi thiếu văn hóa của những người
mua hàng, họ đã coi nhẹ thỏa thuận mua bán giữa hai bên. Hành động này đã gây
thiệt hại rất nhiều cho những người kinh doanh online, vì chi phí vận chuyển – giao
hàng là 1 chi phí khá lớn, chính những hành vi này làm chi phí của họ đội lên
cao, chưa kể đến việc hư hại sản phẩm khi bị vận chuyển quá nhiều lần. Và nếu
càng nhiều người có quan điểm như vậy thì sự lãng phí rất lớn của cả xã hội chứ
không chỉ riêng một của hàng online nào đó.</span><br />
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12pt; line-height: 115%;"><br /></span>
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12pt; line-height: 115%;">Người ta thường bàn quá nhiều về đạo đức của người
kinh doanh mà quên đi đạo đức của người mua hàng. Nếu là người mua hàng thông
thái bạn nên suy nghĩ kỹ trước khi bấm vào nút “đặt hàng”, nó không chỉ thể hiện
đạo đức văn hóa của bản thân mà còn thể hiện sự tôn trọng đối với người khác và
đối với chính bản thân mình.</span></div>
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12pt; line-height: 115%; text-align: justify;"><br /></span>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<img border="0" height="212" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgmtFq1D1u1v_deE9jxOZ6MDOC5NxIEEfxFCcIYhLpgod2OLNrDdbFV6YNkpxEMW1iYEjTOH9v9OkSbD4Yyg5PAIQXydvKn9YKR62XmVpJLVSrQjRfXXxxMNQy4QZhyNeoW3Eh5eyHOLBA/s320/Mua-ban-trao-doi-ca-la-han-o-dau-tot-nhat-n%25C4%2583m.jpg" width="320" /></div>
<o:p></o:p>Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3507284670534254015.post-16654842605066354832015-03-29T22:33:00.000-07:002016-05-04T02:09:44.879-07:00LÀ CON GÁI, NÊN LẤY NGƯỜI YÊU MÌNH HAY LẤY NGƯỜI MÌNH YÊU?<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 12pt; line-height: 115%;">Lấy được người mình yêu
và yêu mình là điều tuyệt vời nhất, nhưng mấy ai được cái hạnh phúc ấy. Bởi vậy
có nhiều cuộc hôn nhân nhắm mắt bước đi chứ người trong cuộc chẳng thiết tha
gì, có cuộc hôn nhân có tình cảm của 1 phía, có thể là nam cũng có thể là nữ,
nhưng cũng có những cuộc hôn nhân không có tình cảm gì của cả hai bên.</span><br />
<a name='more'></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjiRaczjveL-MKSgRHQn3CfSExwYRPyOImNT9S0sSY0PivX5yEHFwjblISj-eJnkAL55Afbaw9Qcd-TUjFvwqUdJwy2cLX4QStxzJAixu_-JX4u0GAHmi-aioQGmak6UwgnEsn3cB-LjU4/s1600/hinh8.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="280" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjiRaczjveL-MKSgRHQn3CfSExwYRPyOImNT9S0sSY0PivX5yEHFwjblISj-eJnkAL55Afbaw9Qcd-TUjFvwqUdJwy2cLX4QStxzJAixu_-JX4u0GAHmi-aioQGmak6UwgnEsn3cB-LjU4/s1600/hinh8.jpg" width="400" /></a></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Có lẽ câu nói khá quen
thuộc được nhiều người khuyên đối với 1 cô gái là “hãy nên lấy người yêu mình
chứ đừng lấy người mình yêu”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Lý do họ đưa ra cho lời
khuyên của mình là: vì người ta yêu mình sẽ cần mình, mình không cần họ, mình sẽ
trên cơ họ, mình ko sợ mất họ mà họ sợ mất mình….. và vì vậy con gái như vậy sẽ
đỡ khổ, hôn nhân cũng hạnh phúc hơn. Còn ngược lại, bi kịch khá rõ ràng, suốt
ngày chạy theo nắm giữ người chồng vốn không thuộc về mình.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Lý do trên khá thuyết
phục và đa phần là người phụ nữ khuyên nhau, và thậm chí là kinh nghiệm của người
từng trãi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Theo quan điểm riêng
tôi, cả 2 phương án tôi đều không chọn. Bởi lẽ, hôn nhân không xuất phát từ
tình yêu cả 2 dành cho nhau thì nó đã kiếm khuyết mất rồi. Nhiều người sẽ cho
tôi là điên rồ, ảo tưởng, sẽ nêu ra minh chứng rằng bao nhiêu cặp đôi yêu nhau
rồi cũng tan vỡ, hay những tình yêu xuất phát sau hôn nhân….nhưng, đó chỉ là
may rủi. Tình yêu sau hôn nhân ư? Đúng là có đó, nhưng được bao nhiêu. Ít ra
thì dù có tan vỡ cũng không hối hận vì không làm theo con tim.</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiWCBZPDDjWYUbzFV8gNicOpTLuJVgJIb-CrK0GA1Eq1xVUTVDr7GLv6QNidUO9wx8gW0xH4Cf42g9pEs7DPi7bJZvAcccjpdYsZk1YxwYNpQH3qVqtfuWFN2QmexAeMO7tfecp3sz02O8/s1600/13570407.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiWCBZPDDjWYUbzFV8gNicOpTLuJVgJIb-CrK0GA1Eq1xVUTVDr7GLv6QNidUO9wx8gW0xH4Cf42g9pEs7DPi7bJZvAcccjpdYsZk1YxwYNpQH3qVqtfuWFN2QmexAeMO7tfecp3sz02O8/s1600/13570407.jpg" width="388" /></a></div>
<o:p></o:p><br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Bi kịch lớn nhất trong
đời phụ nữ là phải kết hôn với người không yêu. Trong cuộc sống hàng ngày đối
diện với nhau cũng thấy mệt mỏi, chuyện tình dục càng lắm bi ai, vì ai cũng hiểu,
người phụ nữ chỉ làm tình được với người mình yêu. Và bi kịch hơn nữa là lỡ sau
này có gặp một người mình yêu đích thực, sẽ khó có cơ hội đến được với nhau…<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Thực tế tôi đã chứng kiến
những cuộc sống như thế, thậm chí là cả đối với người từng khuyên tôi câu đó,
thỉnh thoảng họ vẫn đăng tải những trạng thái ưu tư, phiền muộn trên facebook về
những người họ yêu mà không đến được, về những mối tình cũ của họ….mâu thuẫn phải
không? Ừ thì có thể họ “sướng” nhưng tâm liệu có “an”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Bởi vậy, đối với tôi, nếu
cả hai thật sự không yêu nhau, nhất định sẽ không kết hôn. Cho dù, tuổi có
30-40 hay già hơn nữa, nếu không yêu sẽ chịu mang tiếng “ế”, chứ không vì bất cứ
điều gì để đánh đổi sự sự do và bình an của bản thân.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Các bạn gái không nên
nhắm mắt đưa chân nhé.<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Nếu không yêu, hãy
buông tay!</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh-FIhYzeN0rYMngjsH44htRkK1F4j8wE5Eq0CV7uHPBcYw8ZUazniyvr-uWSuuKZcR56-koyW7ZhiE0QwDbHHD4b8sNWXcR0bGklEYNVQTmLs08gR7c2C3Lw2LCyo2BD2IxvvLPj24pUQ/s1600/1427676556.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="278" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh-FIhYzeN0rYMngjsH44htRkK1F4j8wE5Eq0CV7uHPBcYw8ZUazniyvr-uWSuuKZcR56-koyW7ZhiE0QwDbHHD4b8sNWXcR0bGklEYNVQTmLs08gR7c2C3Lw2LCyo2BD2IxvvLPj24pUQ/s1600/1427676556.png" width="400" /></a></div>
<o:p></o:p>Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3507284670534254015.post-74315717055355759222014-04-19T09:06:00.000-07:002016-05-04T02:09:58.664-07:00GIÁ TRỊ CỦA CÔ ĐƠN<div style="text-align: justify;">
<i>Trong cuộc đời con người, ít nhất một lần chúng ta sẽ cảm thấy cô đơn. Một cảm giác khó chịu chiếm hữu.</i><br />
<a name='more'></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh7_JgEgqmpnbgp_2y38EFqEzP_I7e2HCgHKJ_mZdNXFdf-mdNKpR53miDHkHr-i8llyIIGaZRJv4X8b7wzllWqP4mCf_j21Tyk2A5hgwBYEnik8wlTamckboSU4aQEmXSB_FVhX8zHK-k/s1600/gi%C3%A1+tr%E1%BB%8B+c%E1%BB%A7a+c%C3%B4+%C4%91%C6%A1n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="235" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh7_JgEgqmpnbgp_2y38EFqEzP_I7e2HCgHKJ_mZdNXFdf-mdNKpR53miDHkHr-i8llyIIGaZRJv4X8b7wzllWqP4mCf_j21Tyk2A5hgwBYEnik8wlTamckboSU4aQEmXSB_FVhX8zHK-k/s1600/gi%C3%A1+tr%E1%BB%8B+c%E1%BB%A7a+c%C3%B4+%C4%91%C6%A1n.jpg" width="320" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<i><br /></i></div>
<div style="text-align: justify;">
Khi cô đơn, trong lòng luôn có một cảm giác trống trải khó tả, dễ khóc và dễ tổn thương bởi những điều đơn giản. Một chiếc xe chạy ngang qua, trên xe là cặp tình nhân đang vui vẻ, một đám bạn đang đùa giỡn với nhau, một gia đình đang tản bộ trong công viên...hay bất cứ điều gì cũng có thể khiến bạn chạnh lòng. </div>
<div style="text-align: justify;">
Chơi vơi, hụt hẫng giữa cuộc đời làm cho bạn cảm thấy vô cùng yếu lòng. Có nhiều lựa chọn cho giây phút này, có người thì vùi mình trong nỗi cô đơn, gặm nhấm vết thương đến khi mệt lả. Có người vì cô đơn, vội cầm lấy một bàn tay, nếu may thì cầm đúng, không may lại cầm nhầm làm cho mệt mỏi nhân lên...</div>
<div style="text-align: justify;">
Vậy giá trị của cô đơn là gì?</div>
<div style="text-align: justify;">
Là khi cô đơn, chính là cơ hội cho bạn nhìn lại chính mình, để bạn biết được mình muốn gì và cần gì.</div>
<div style="text-align: justify;">
Là cho bạn biết được giá trị của hạnh phúc nhiều khi chỉ là những việc rất nhỏ nhoi và đơn giản.</div>
<div style="text-align: justify;">
Là cho bạn biết gia đình quan trọng với bạn thế nào.</div>
<div style="text-align: justify;">
Là cho bạn biết ai là bạn, ai là bè va ai là người quan tâm đến bạn.</div>
<div style="text-align: justify;">
Là cho bạn biết được mình yêu ai đó nhiều như thế nào, muốn ở bên ai ngay lúc này.</div>
<div style="text-align: justify;">
....</div>
<div style="text-align: justify;">
Vậy đó, cô đơn cho bạn nhiều giá trị lắm chứ. Cô đơn đâu hẳn đáng sợ, nó chỉ là một cảm giác nhất thời mà thôi. Lúc này đây, tôi đang cô đơn, rất cô đơn. Nhưng tôi sẽ tận hưởng nó, sẽ suy nghĩ về chính mình. Tôi biết nó sẽ qua mau thôi, chắc chắn như thế!</div>
<div style="text-align: justify;">
<a href="http://www.lehoangphuongthuy.com/">Lê Hoàng Phương Thúy</a></div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3507284670534254015.post-19584685920891988552014-03-31T00:21:00.000-07:002016-05-04T02:10:21.789-07:00ĐỐI DIỆN MẶT TRỜI<div style="text-align: justify;">
<i>Mặt trời- một sự hấp dẫn huyền bí, một ánh sang chói lọi, một biểu tượng cho đam mê, khát khao và sự thành công.</i> </div>
<div style="text-align: justify;">
Đối với nhiều người, đi hướng đối diện với mặt trời là một điều kinh khủng. Tôi- một kẻ may mắn, buổi sáng đi làm theo hướng đông- hướng mặt trời đang lên và buổi chiều đi ngược trở lại hướng tây- hướng mặt trời đang lặn.<br />
<a name='more'></a> </div>
<div style="text-align: justify;">
Ơ hay, sao thấy sự mâu thuẫn- tại sao tôi lại may mắn? Tôi lúc nào cũng bị mặt trời chiếu thẳng vào mặt cơ mà???? </div>
<div style="text-align: justify;">
Nếu bạn đã từng đi đối diện hướng mặt trời, bạn ắt hiểu cảm giác chói mắt khi ánh mặt trời rọi thẳng vào mặt, đôi khi làm bạn lóa mắt không thấy rõ đường đi – đó hẳn là một cảm giác khó chịu. Tôi may mắn chính là vì đối diện ánh mặt trời khi ánh sáng không quá gay gắt nên thấy rõ được vẻ đẹp từ đó. </div>
<div style="text-align: justify;">
Vì là may mắn, tôi hàng ngày được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của mặt trời, một vẻ đẹp tuyệt mỹ. Ánh sáng nhẹ dịu và không kém phần lộng lẫy. Tôi thích nhất là ngắm mặt trời lúc chiều tà, có lúc thì ánh sáng màu cam, lúc thì là một quả cầu màu đỏ…. khi lại có quầng sáng xung quanh càng làm nó thêm lấp lánh. Lúc thì trời trong không gơn mây, khi thì những dám mây với những hình thù lạ mắt, có lúc cả khung trời ấy hiện ra hung vĩ như đang trong một khung ảnh cổ tích hay một câu chuyện huyền thoại nào đó. Khi đó, một cảm giác thoải mái, lâng lâng chiếm hữu tâm hồn tôi- hạnh phúc đôi khi chỉ giản đơn như thế.</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg-q6nL55zfW8iThCiKlRO-p1cCGTFxa9VIk2LAetWuUdPX30ddRTVBkywOuxzGj2JqSOFsMjKAzNgXVlxy2nhNH647m8_-T1PohEmrZNOyfs7qQCN3uAzkiiiyp-r8nyzdbfNtjSoiBoQ/s1600/%25C4%2591%25E1%25BB%2591i+di%25E1%25BB%2587n+m%25E1%25BA%25B7t+tr%25E1%25BB%259Di.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" closure_lm_590326="null" height="225" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg-q6nL55zfW8iThCiKlRO-p1cCGTFxa9VIk2LAetWuUdPX30ddRTVBkywOuxzGj2JqSOFsMjKAzNgXVlxy2nhNH647m8_-T1PohEmrZNOyfs7qQCN3uAzkiiiyp-r8nyzdbfNtjSoiBoQ/s1600/%25C4%2591%25E1%25BB%2591i+di%25E1%25BB%2587n+m%25E1%25BA%25B7t+tr%25E1%25BB%259Di.jpg" uta="true" width="320" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Gần đây nhất, tôi lại càng may mắn hơn hàng triệu người khác trên đất nước này, được ngắm nhìn toàn cảnh hình ảnh mặt trời dần dần ló dạng ở tại điểm cực đông của Việt Nam. Một khung cảnh tuyệt vời trong đời hiếm khi nhìn thấy. Một cảm giác hạnh phúc đến nghẹt thở. </div>
<div style="text-align: justify;">
Mặt trời đối với tôi, không biết tự lúc nào đã là một sự ngưỡng mộ và khát khao. Cho dù, ánh sang ban ngày có chói lọi đến mấy, có làm cho mọi người lóa mắt, nhưng mỗi buổi sáng sớm hay lúc chiều tà, ánh sáng của nó thật đẹp và dịu dàng biết bao nhiêu. Hằng ngày được ngắm nhìn vẻ đẹp ấy, tôi hẳn là một người vô cùng may mắn, đúng chứ? I love my life! </div>
<div style="text-align: justify;">
<b>Lê Hoàng Phương Thúy</b></div>
Unknownnoreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-3507284670534254015.post-56418597099763629392014-03-18T07:25:00.000-07:002016-05-04T02:11:10.523-07:00CỨ ĐI RỒI SẼ TỚI<div style="text-align: justify;">
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><i>Có ai đó đã từng nói “Bạn sẽ không biết bạn mạnh mẽ đến như thế nào nếu bạn vượt qua được </i></span><i style="font-family: inherit;">điều khủng khiếp nhất” và còn có những câu khác đại loại tương tự như thế. Nó đúng, hoàn toàn </i><i style="font-family: inherit;">đúng, ít nhất là đối với tôi.</i><br />
<a name='more'></a></div>
</div>
<div style="text-align: justify;">
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><br /></span></div>
</div>
<div style="text-align: justify;">
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Có thể nói, với cuộc sống hiện tại, bước chân ra đường bạn đều có sẵn phương tiện đi lại, hiếm </span><span style="font-family: inherit;">khi nào phải đi bộ, thậm chí, quãng đường chỉ vài trăm mét, bạn cũng phải đi xe máy bởi nghĩ </span><span style="font-family: inherit;">đến cuốc bộ, bạn đã nản. Và tôi cũng là một người trong số đó, phải nói là “cực kỳ lười đi bộ”</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Khi có cuộc dã ngoại mang đậm chất phượt do Be và Tung Cánh Việt tổ chức. Đây là cuộc phiêu </span><span style="font-family: inherit;">lưu khám phá điểm cực Đông của Việt Nam tại Vịnh Vân Phong, Khánh Hòa. Được giới thiệu </span><span style="font-family: inherit;">đường đi bộ khoảng 5,5 tiếng đồng hồ (bao gồm băng rừng, băng núi…), chỉ cần nghe thôi là </span><span style="font-family: inherit;">muốn nổi da gà. Ấy vậy mà, thậm chí chẳng cần suy nghĩ nhiều, tôi đã đăng ký tham gia ngay </span><span style="font-family: inherit;">lập tức.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Trước khi lên đường, nghe lại viễn cảnh sắp xảy ra, nào là đã đi là không có đường lui, tự thân </span><span style="font-family: inherit;">vận động bởi không ai có thể giúp ai nổi, leo núi đá nguy hiểm nếu không cẩn thận….làm tôi </span><span style="font-family: inherit;">cũng hơi lo lắng, không biết sức mình có chịu nổi hay không.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<b style="font-family: inherit;">Lên đường</b><span style="font-family: inherit;">- Giờ lên đường cũng đã đến, háo hức vác balô lên và đi, cố gắng gọn nhẹ hết sức </span><span style="font-family: inherit;">có thể. Đoàn người khá hùng hậu và có hơi bất ngờ, bởi những thành viên khá lạ, những người </span><span style="font-family: inherit;">ban đầu mình quen biết nói có đi nhưng rút cuộc lại không đi. Buồn một phút. Cơ hội quen biết </span><span style="font-family: inherit;">những người mới đang trong tầm tay.</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhB-D_yn00e2GIdzqtLlMstt0zH9EazlKsFXvDNye3uNgQNiIzZANMWg74OgR0khX8P2H3Voyu9cYBcmGkQL4o7ZmiTBM0oeqDvve0gM7wRQI6maffNUAHbeT15RJToWOqOnGgQpQAeaVo/s1600/Diem+cuc+dong+01.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="193" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhB-D_yn00e2GIdzqtLlMstt0zH9EazlKsFXvDNye3uNgQNiIzZANMWg74OgR0khX8P2H3Voyu9cYBcmGkQL4o7ZmiTBM0oeqDvve0gM7wRQI6maffNUAHbeT15RJToWOqOnGgQpQAeaVo/s1600/Diem+cuc+dong+01.jpg" width="320" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"> Hình ảnh cả đoàn chụp trước khi xuất phát tại BE</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Cả đoàn hơn 25 người, nhưng chỉ có 9 thành viên nữ, và đặc biệt toàn những người bé con, cũng </span><span style="font-family: inherit;">liều thật. Và một người vô cùng đặc biệt mà ai cũng ngưỡng mộ là chú Ba- thổ địa ở đây.</span><span style="font-family: inherit;">Sau một chặng đường dài la liệt trên xe mà hầu hết ai cũng không thể ngủ nổi, đến điểm xuất </span><span style="font-family: inherit;">phát sáng ngày 11/3, sau khi cùng nhau “nhí nhố” chụp chung những tấm hình kỷ niệm, chúng </span><span style="font-family: inherit;">tôi chính thức xuất phát vào lúc 9h20.</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi3ILN1Dy8hcbvwHveSsQh9R5ZafKo6tdXsWmaqsMVrF92c9PPXu6c-q818k0naV2R4QagPPFH-hcrPBNmKkdOZwc3I4cz5nRc3x8K6m4GUG6n5_UswOSCLhsyNjj4yPYFsEUFCF9GEe34/s1600/diem+cuc+dong+02.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="213" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi3ILN1Dy8hcbvwHveSsQh9R5ZafKo6tdXsWmaqsMVrF92c9PPXu6c-q818k0naV2R4QagPPFH-hcrPBNmKkdOZwc3I4cz5nRc3x8K6m4GUG6n5_UswOSCLhsyNjj4yPYFsEUFCF9GEe34/s1600/diem+cuc+dong+02.jpg" width="320" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh6ovVavdE-eOiknc94yeSMqC7tCIVG05rWsytso21hybkNm6WSFJrEtHRlpGuExJTJxggCWhCpdqj4Y63c8thMmDFB5ntvylzonS7FVP5_zx-LXTzpgErAnNbZYaMvzTZNlXqTsg25weY/s1600/diem+cuc+dong+03.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="165" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh6ovVavdE-eOiknc94yeSMqC7tCIVG05rWsytso21hybkNm6WSFJrEtHRlpGuExJTJxggCWhCpdqj4Y63c8thMmDFB5ntvylzonS7FVP5_zx-LXTzpgErAnNbZYaMvzTZNlXqTsg25weY/s1600/diem+cuc+dong+03.jpg" width="400" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><b>Vượt đồi cát</b> - Đầu tiên và vượt qua những quả đồi cát, nhìn vậy thôi nhưng đi trên đó bạn mới </span><span style="font-family: inherit;">thấu được sự khó khăn là thế nào, lên dốc, cát lại lún. Mới chỉ đi một đoạn mà mồ hôi đã thi </span><span style="font-family: inherit;">nhau chảy ra, thở phì phò. Ồ, hơi mệt rồi đấy. Ấy vậy mà nhìn lên, chú Ba dẫn đường chứ đi </span><span style="font-family: inherit;">thoăn thoắt – vậy là có động lực bước tiếp.</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhDLJqC9z_15eJ6TjsQd6cDYOR_kCxouRXmEKkBOGDBav8yun9-X4ClH7XK5aWt20-bWUO7jnnXzNebxtRI5AJa5tP25L0t07Gpo8qus_c9lux4wTyXvwhRRwZilajMT9pb_zeJ0-ETwUg/s1600/diem+cuc+dong+04.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="171" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhDLJqC9z_15eJ6TjsQd6cDYOR_kCxouRXmEKkBOGDBav8yun9-X4ClH7XK5aWt20-bWUO7jnnXzNebxtRI5AJa5tP25L0t07Gpo8qus_c9lux4wTyXvwhRRwZilajMT9pb_zeJ0-ETwUg/s1600/diem+cuc+dong+04.jpg" width="400" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Chúng tôi cứ thế nối đuôi nhau tiến lên, vượt qua mấy quả đồi như thế, đến khi nào mệt quá, </span><span style="font-family: inherit;">chúng tôi lại quay quần nghỉ bên nhau. Mệt là thế, nhưng hễ mỗi lần mấy máy cái ảnh lia qua, ai </span><span style="font-family: inherit;">cũng tạo dáng và thi nhau cười toe toét, có lẽ đây là khả năng thiên bẩm của dân Be cũng nên. </span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjCUfsSaFi2QKwCK0HpZdq-5SxCHSwkVpBJcTH0zbqq_R_8QQg4_7nninRIbgroEScq7arWD-1hMMw518ST2PUGy9b7ImaBiKJ5n4EPaujCyyXzx1xlUP7XZ4fJPYwYSAqUuBK3wayj49E/s1600/diem+cuc+dong+05.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjCUfsSaFi2QKwCK0HpZdq-5SxCHSwkVpBJcTH0zbqq_R_8QQg4_7nninRIbgroEScq7arWD-1hMMw518ST2PUGy9b7ImaBiKJ5n4EPaujCyyXzx1xlUP7XZ4fJPYwYSAqUuBK3wayj49E/s1600/diem+cuc+dong+05.jpg" width="240" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgv1jHaaa9tAMzUCXZ16u9lhH1K0lDMJb0fLgotQ2QrsTGM7wo-hSZjpmp4VqCUfMAX9EVl3zS8CBaKJExQfIKhd1CuD_8OS2oHaOg6jh8kQcie3ci1TtIzS5qyORE6fs34FJb2HUzm5ls/s1600/diem+cuc+dong+16.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="213" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgv1jHaaa9tAMzUCXZ16u9lhH1K0lDMJb0fLgotQ2QrsTGM7wo-hSZjpmp4VqCUfMAX9EVl3zS8CBaKJExQfIKhd1CuD_8OS2oHaOg6jh8kQcie3ci1TtIzS5qyORE6fs34FJb2HUzm5ls/s1600/diem+cuc+dong+16.jpg" width="320" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Chúng tôi nghỉ chân ăn trưa tại nhà bác Ba, giữa rừng núi bao la, chỉ có duy nhất gia đình bác </span><span style="font-family: inherit;">sinh sống. Chúng tôi được bác thết đãi món thịt gà – giống gà choi thịt săn chắc, ngọt lịm. Nghỉ </span><span style="font-family: inherit;">ngơi khoảng 1 tiếng, chúng tôi lại tiếp tục lên đường bởi sợ tốc độ di chuyển chậm, cả đoàn </span><span style="font-family: inherit;">không khéo phải ngủ trong rừng.</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj3YHeZmnIl-RUM9XmfEfZGQ0i24E_UhYj7T8aQnkOO8jOPPypPCTkyj5xq8GPXaEiKylL4JyXkt1dAhKO5ANFjWaVxAz4SgQQMwUj0BqdsrUJFKiLbqwS0HZ5iqxQNViX9jmCC23ELbAA/s1600/diem+cuc+dong+06.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj3YHeZmnIl-RUM9XmfEfZGQ0i24E_UhYj7T8aQnkOO8jOPPypPCTkyj5xq8GPXaEiKylL4JyXkt1dAhKO5ANFjWaVxAz4SgQQMwUj0BqdsrUJFKiLbqwS0HZ5iqxQNViX9jmCC23ELbAA/s1600/diem+cuc+dong+06.jpg" width="320" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<b style="font-family: inherit;">Vượt rừng</b><span style="font-family: inherit;">- rừng cây ở đây không phải là rừng rậm ghê gớm như ở đồng bằng, mà cây cối cũng </span><span style="font-family: inherit;">khá nhỏ nhưng khá chằng chịt, khi thì phải leo lên dốc, khi thì lại trượt xuống, dưới bước chân </span><span style="font-family: inherit;">đi, lá cây khô, các mẫu gốc cây nhỏ làm bước chân chúng tôi thêm khó khăn bởi dễ trượt ngã hay </span><span style="font-family: inherit;">vấp té nếu không cẩn thận. Có những đoạn khó, các anh còn đùa rằng “có ai muốn bò thì cứ bò </span><span style="font-family: inherit;">chứ đừng ngại ngùng nhé”….làm cả đoàn phá lên cười.</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgh-6rB5bzELdmgmbaWMXk6i7P8-X_ABafmWOQtqssEiB84O9bZBYk4FDx3QSdKIZSA1fK_y8DKBs-4PZNBLloTs261fDIu5oWJFyTIJPP6oqYGBkhv7adzeqXbE7c_51_Cp1vuH9xoZxw/s1600/diem+cuc+dong+07.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="213" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgh-6rB5bzELdmgmbaWMXk6i7P8-X_ABafmWOQtqssEiB84O9bZBYk4FDx3QSdKIZSA1fK_y8DKBs-4PZNBLloTs261fDIu5oWJFyTIJPP6oqYGBkhv7adzeqXbE7c_51_Cp1vuH9xoZxw/s1600/diem+cuc+dong+07.jpg" width="320" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Trên đường đi, không ít lần chúng tôi phải thốt lên “Ôi, đẹp quá”, quả thật nhìn từ trên cao, cảnh </span><span style="font-family: inherit;">vật Việt Nam mới đẹp làm sao. Có đi mới biết được đất nước ta đẹp như thế nào. Mỗi lần như </span><span style="font-family: inherit;">thế, chúng tôi lại thi nhau chụp ảnh với nhau.</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi72BptHU-WrrMHQdg6tPS6NqT2zEG9shG_RzIOcKUdyCto4BSgcV8x6gZHtwBeFS_9QACiyPE_p1bfYSrrvCwTC7EthlLRf_nrhFF3Y8dlCvCsi46wQ60DwMeiF3DS-BNsJ_XIE-k99GI/s1600/diem+cuc+dong+08.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi72BptHU-WrrMHQdg6tPS6NqT2zEG9shG_RzIOcKUdyCto4BSgcV8x6gZHtwBeFS_9QACiyPE_p1bfYSrrvCwTC7EthlLRf_nrhFF3Y8dlCvCsi46wQ60DwMeiF3DS-BNsJ_XIE-k99GI/s1600/diem+cuc+dong+08.jpg" width="320" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Qua hết cánh rừng, chúng tôi lại vượt qua một bãi đá, băng qua bãi biển, lúc đó chỉ muốn vứt hết </span><span style="font-family: inherit;">nhảy xuống biển mà tắm thôi. </span><span style="font-family: inherit;">Mọi khó khăn cũng đã qua, đến 5 giờ chiều, chúng tôi đã đến được điểm tập kết. Đoạn thời gian </span><span style="font-family: inherit;">hết hơn 7 tiếng đồng hồ, nghĩ lại thật kinh khủng. Chúng tôi cùng nhau dựng lều, đi kiếm củi đốt </span></div>
</div>
<div style="text-align: justify;">
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">lửa. Nơi chúng tôi ở được chú Ba gọi là Eo gió, bởi đây giống một cái eo biển, hai bên đều nhìn </span><span style="font-family: inherit;">ra biển, khung cảnh rất tuyệt vời.</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjYYBv4TXQiWFzxgKOmAQBGG8_S_yh3l-IF_0WYr2EuKi6TsnNCXW3HPo-f66YOp0A86G1G-HBzCmB7TwfcltCgAswfkwOOFrmNge9-tTTpW3ISBSPWXWJqOZP8hf6Kr_7GXLsqnr98j0E/s1600/diem+cuc+dong+09.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjYYBv4TXQiWFzxgKOmAQBGG8_S_yh3l-IF_0WYr2EuKi6TsnNCXW3HPo-f66YOp0A86G1G-HBzCmB7TwfcltCgAswfkwOOFrmNge9-tTTpW3ISBSPWXWJqOZP8hf6Kr_7GXLsqnr98j0E/s1600/diem+cuc+dong+09.jpg" width="320" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgY1R_hYx62cdP6zg24W4U0tUqlxBN7mNlrp65NqSSNuguBYpyPUSXTFALc4mDhnsEwU3FuAQtpIlWvvwMiwRdiu0WxpBO27UDeFQ95mXntp7cp8ioVoiXJrIE1FTXaG1M2RbSOPYy2kf4/s1600/diem+cuc+dong+10.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgY1R_hYx62cdP6zg24W4U0tUqlxBN7mNlrp65NqSSNuguBYpyPUSXTFALc4mDhnsEwU3FuAQtpIlWvvwMiwRdiu0WxpBO27UDeFQ95mXntp7cp8ioVoiXJrIE1FTXaG1M2RbSOPYy2kf4/s1600/diem+cuc+dong+10.jpg" width="320" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Buổi tối, sau khi tắm rửa một cách “tạm bợ”, chúng tôi cùng nhau nấu nướng và quay quần bên </span><span style="font-family: inherit;">nhau, đây là khoảng thời gian để mọi người một lần nữa làm quen với tất cả mọi người. Cũng </span><span style="font-family: inherit;">nhau đổt lửa trại, ngắm trăng trên cao dưới khung cảnh siêu lãng mạn với núi, biển, trăng, sao….</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgZsee-ro5K5LgZloTX5PFmKvVVfmG7-cFc1egEtRIM2OpTGAGltf8yT696sO7-6z_We0DwcL-waNL6-o9JOfBWR8VF2VE_YvonvgIId-368A62o_KE4FMCv8kRX2tHBG7vjHbKpRUa_L0/s1600/diem+cuc+dong+11.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgZsee-ro5K5LgZloTX5PFmKvVVfmG7-cFc1egEtRIM2OpTGAGltf8yT696sO7-6z_We0DwcL-waNL6-o9JOfBWR8VF2VE_YvonvgIId-368A62o_KE4FMCv8kRX2tHBG7vjHbKpRUa_L0/s1600/diem+cuc+dong+11.jpg" width="320" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEihSaKW8q-It3e8W0MEPfz6AbEUWfhvEOlaH0j2IPbLyzuCfVbCcdXS-Mzp3ZS1ovAm6vMcKokwoUZQKMOf5B6YxH891B9P1Dmqi95x1hFzhav5um2FCS5kTW3_z7oAUjaL-vw_Gf5Iji0/s1600/diem+cuc+dong+12.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="213" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEihSaKW8q-It3e8W0MEPfz6AbEUWfhvEOlaH0j2IPbLyzuCfVbCcdXS-Mzp3ZS1ovAm6vMcKokwoUZQKMOf5B6YxH891B9P1Dmqi95x1hFzhav5um2FCS5kTW3_z7oAUjaL-vw_Gf5Iji0/s1600/diem+cuc+dong+12.jpg" width="320" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<b style="font-family: inherit;">Vượt đá</b><span style="font-family: inherit;">- Đúng 4 giờ sáng, chúng tôi tập hợp lại để tiếp tục quãng đường hơn 1 tiếng đồng hồ để </span><span style="font-family: inherit;">leo ra điểm Cực Đông. Phải nói đây là đoạn đường khó khăn nhất trong cuộc hành trình, trời thì </span><span style="font-family: inherit;">tối thui, phải có sự hỗ trợ của ánh đèn pin, chũng tôi phải đi sát nhau để hỗ trợ, núi đá cheo leo </span><span style="font-family: inherit;">nếu không cẩn thận thì nguy hiểm đến tính mạng. Đến lúc này mới thấy tác dụng của đôi giày tốt </span><span style="font-family: inherit;">là như thế nào. </span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhowUuL5c0fvmnRyugvtkruwPcJw7QHfVXYMSHktLGbV5vNOTcAntxD77U_7MD7KT4GQDj8C7LWXkg1wdsfhNRWLtWEtq01Yp4_bPn1JeB2t-x0NnYwSyurULJKhSgf8mOfCNNTcz4jHrQ/s1600/diem+cuc+dong+13.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhowUuL5c0fvmnRyugvtkruwPcJw7QHfVXYMSHktLGbV5vNOTcAntxD77U_7MD7KT4GQDj8C7LWXkg1wdsfhNRWLtWEtq01Yp4_bPn1JeB2t-x0NnYwSyurULJKhSgf8mOfCNNTcz4jHrQ/s1600/diem+cuc+dong+13.jpg" width="213" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Đường đi khó là vậy, nhưng người tôi ngưỡng mộ là anh Trần Tùng Dương- người xưa nói thật </span><span style="font-family: inherit;">đúng “gừng càng già càng cay”, anh đi cứ thoăn thoát, ngảy qua tảng đá này, tảng đá kia, lúc thì </span><span style="font-family: inherit;">vượt lên trước, lúc lại thụt lùi ra sau, lúc lại vắt vẻo trên một tảng đá cao nào đó để ghi lại những </span><span style="font-family: inherit;">bức hình đẹp cho mọi người.</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiDnAyDhA8TM18qEDzqhXMZomBBXr0IjsNpq2TVhvfqrbFeMhtpLw-lvovJSxKoGhWOFmjHbG2K22rdtFv4ZAmn15ec7jnGe3EVOJrvEjZNmFrx4TRl1yXqHkznj2278iOXsod73jkGLO8/s1600/1932327_641444025925584_119631787_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="213" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiDnAyDhA8TM18qEDzqhXMZomBBXr0IjsNpq2TVhvfqrbFeMhtpLw-lvovJSxKoGhWOFmjHbG2K22rdtFv4ZAmn15ec7jnGe3EVOJrvEjZNmFrx4TRl1yXqHkznj2278iOXsod73jkGLO8/s1600/1932327_641444025925584_119631787_n.jpg" width="320" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Đến điểm Cực Đông sau khi vượt bao khó khăn lúc 5g30 sáng, chúng tôi chờ đợi giây phút đón </span><span style="font-family: inherit;">bình minh. Giây phút này thật hạnh phúc biết bao, thật vinh hạnh biết bao khi là một trong những </span><span style="font-family: inherit;">số ít người Việt được đến đây để đón ánh sáng đầu tiên của mặt trời chiếu vào nước Việt Nam. </span><span style="font-family: inherit;">Chúng tôi đã làm được điều đó - một cách ngoạn mục.</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhY5P2LzzB3lKOUrGMeRZv6XdB68hNx6qOiGrsQuk1h7qmQg8TKqZONuBFPNsKb0jC3STN9d873Pc2Y7LWW9vwxs9h8Kn92IPhjP5NtLaymFEML6tY2doF2GSXvq1SNGbbnJ0GDRrBCj2M/s1600/diem+cuc+dong+14.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhY5P2LzzB3lKOUrGMeRZv6XdB68hNx6qOiGrsQuk1h7qmQg8TKqZONuBFPNsKb0jC3STN9d873Pc2Y7LWW9vwxs9h8Kn92IPhjP5NtLaymFEML6tY2doF2GSXvq1SNGbbnJ0GDRrBCj2M/s1600/diem+cuc+dong+14.jpg" width="320" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEicTRH6B1cjGBVPDm-al9sAnZWU1tTX9PDbnLHzA2rgr-6fmp0nlRRD6_VhJql5BOIC_O6xjNfSxP5z-lHVkosubJJVvDFkPEv5BtcU7E1ihLXJJ6BEORczKmTSurZBQmInbH_CdN3BAJo/s1600/diem+cuc+dong+15.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="187" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEicTRH6B1cjGBVPDm-al9sAnZWU1tTX9PDbnLHzA2rgr-6fmp0nlRRD6_VhJql5BOIC_O6xjNfSxP5z-lHVkosubJJVvDFkPEv5BtcU7E1ihLXJJ6BEORczKmTSurZBQmInbH_CdN3BAJo/s1600/diem+cuc+dong+15.jpg" width="320" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<b style="font-family: inherit;">Trở về</b><span style="font-family: inherit;">- Chúng tôi quay trở lại nơi cắm trại, thu dọn hành lý và trở về bằng đường biển, lênh </span><span style="font-family: inherit;">đênh trên biển hai tiếng rưỡi đồng hồ để đến bãi biển của Vịnh Vân Phong cũng đã trưa, lúc này </span><span style="font-family: inherit;">chúng tôi được thỏa thích tắm biển và thưởng thức các đặc sản của biển, thật không còn gì sung </span><span style="font-family: inherit;">sướng hơn. </span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjRVkcsouspwS5bd2eW3MfoDo1_81z1JKWI2E0bodcdyFCbxAyldN7bRTmPMTcZZR4q9kRINOqG5T5jRfW2PIDZ3WyebhHNfRTaj8WW_G0CrCrUEm47oCgvcvm0uM23f0i-LEeuQxR-upw/s1600/1897003_263200803855835_10751410_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="191" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjRVkcsouspwS5bd2eW3MfoDo1_81z1JKWI2E0bodcdyFCbxAyldN7bRTmPMTcZZR4q9kRINOqG5T5jRfW2PIDZ3WyebhHNfRTaj8WW_G0CrCrUEm47oCgvcvm0uM23f0i-LEeuQxR-upw/s1600/1897003_263200803855835_10751410_n.jpg" width="320" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Sau đó, chúng tôi tiếp tục lên tàu để về đất liền, chúng tôi ghé nhà anh Hiển Chợ Mỹ ăn tối và </span><span style="font-family: inherit;">chính thức lên xe về Sài Gòn. Lên xe, hình như ai cũng đã kiệt sức lăn ra ngủ một cách ngon </span><span style="font-family: inherit;">lành. Chuyến đi đã thành công một cách tốt đẹp.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><br /></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Cả đoàn có khoảng 5 máy ảnh chính và hầu như còn lại ai cũng có những máy ảnh để ghi lại </span><span style="font-family: inherit;">những khoảnh khắc bên nhau, và đôi lúc là những khoảnh khắc “khó đỡ” của các thành viên </span><span style="font-family: inherit;">trong đoàn. Hàng ngàn tấm hình đã được ghi lại sống động và chân thực đang chờ đăng với đủ </span><span style="font-family: inherit;">các mục đích: khoe, dìm, đốt nhà….Và đến bây giờ, các tấm hình này đang rò rỉ từng ngày, </span><span style="font-family: inherit;">từng ngày một làm ai cũng đau tim. (Nói đến đây chắc những kẻ đầu têu rất khóai trá Trần Tùng </span><span style="font-family: inherit;">Dương, Nguyễn Trung Nguyên, Nguyễn Vĩnh Hạo, Huỳnh Dương Hải…)</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;"><br /></span></div>
</div>
<div style="text-align: justify;">
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">P/S: Cuộc dã ngoại này tôi và các bạn của tôi đã hoàn thành một cách xuất sắc. Và ý nghĩa tôi </span><span style="font-family: inherit;">nhận được là vô cũng to lớn. Mọi thứ đều là chuyện “nhỏ,” việc “khó” tôi đã làm được cơ mà. </span><span style="font-family: inherit;">Từ nay sẽ là “Hành động bất chấp sợ hãi”, cứ đi rồi sẽ tới thôi.</span></div>
</div>
Unknownnoreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-3507284670534254015.post-17687342104396075382013-12-17T05:29:00.000-08:002016-05-04T02:11:22.289-07:00LẠC MẤT MỘT NIỀM VUI<div class="MsoNormal" style="text-align: justify; text-justify: inter-ideograph;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 16px; line-height: 18px;"><i>Cuộc sống này cần lắm những phút giây yên bình, tĩnh lặng, dù chỉ là một vài giây phút không lo toan suy nghĩ, không vướng bận thời gian, để làm mới lại tâm hồn mình.</i></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify; text-justify: inter-ideograph;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 16px; line-height: 18px;"><i><br /></i></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj2_4ggaNBm7I7fIKtiER5ht6BBhWIaq1sHHJo0CfS4RPjuogxtEcIfQRE9piEOa3y_kJY-tepi7rkclPk8vPyLVdFQwA_8GCxDmhddecHQsPlnamc9JI5Tus_v-DzZW68oxWUVmxtbk5A/s1600/s%C3%B4ng+s%C3%A0i+g%C3%B2n+v%E1%BB%81+%C4%91%C3%AAm.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj2_4ggaNBm7I7fIKtiER5ht6BBhWIaq1sHHJo0CfS4RPjuogxtEcIfQRE9piEOa3y_kJY-tepi7rkclPk8vPyLVdFQwA_8GCxDmhddecHQsPlnamc9JI5Tus_v-DzZW68oxWUVmxtbk5A/s1600/s%C3%B4ng+s%C3%A0i+g%C3%B2n+v%E1%BB%81+%C4%91%C3%AAm.jpg" /></a></div>
<a name='more'></a><br />
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify; text-justify: inter-ideograph;">
<span style="font-family: "times new roman" , serif; font-size: 16px; line-height: 18px;"><i><br /></i></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify; text-justify: inter-ideograph;">
<span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Cũng
như mọi ngày khác tôi đi làm trên chiếc xe máy quen thuộc, đi ngang qua cây cầu
Sài Gòn- Có thể nói đây là một cây cầu rất quan trọng của người Sài Gòn và của
những người ở các khu lân cận như Đồng Nai, Biên Hòa, Vũng Tàu. Là đường đi duy
nhất của các tuyến du lịch nổi tiếng của miền Nam: Đà Lạt, Nha Trang, PhanThiết,
Mũi Né. Đồng thời cũng là hướng đi ra miềnTrung, miền Bắc…. Trước đây, cây cầu
rất nhỏ, làn đường dành cho xe máy chỉ khoảng 2m nên vào giờ cao điểm, xe đông,
các xe máy nối đuôi nhau đi chậm chậm. Bây giờ, cây cầu mới đã được khánh thành
song song với cây cầu cũ, các làn đường đã được mở rộng hơn, các xe đã đi với tốc
độ nhanh hơn, thông thoáng hơn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify; text-justify: inter-ideograph;">
<span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Ấy
vậy mà hôm nay, bỗng nhiên tôi phát hiện ra rằng, hình như vô tình mình đã quên
một thói quen, một niềm vui nhỏ bé. Trước đây, mỗi lần được đi chậm lại trên cầu
Sài Gòn là mỗi lần lòng tôi lại được lắng lại, ngắm phong cảnh trên sông, nhìn
dòng sông trôi một cách yên bình. Mặc dù quãng đường đó không dài, tuy nhiên nó
cũng đủ cho tôi cảm nhận về cuộc sống một cách bình yên, được thả hồn theo dòng
sông lơ đễnh. Và tôi còn phát hiện ra nhiều người cũng thích ngắm nhìn dòng sông
như tôi vậy.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: justify; text-justify: inter-ideograph;">
<span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Cây
cầu mới có tác dụng rất lớn trong việc giải quyết lưu thông nhưng bên cạnh đó
tôi nghĩ nó làm cho không chỉ riêng tôi và còn có những người khác vô tình quên
đi thói quen thú vị này. Để tìm lại được niền vui nho nhỏ đó cũng không phải dễ
dàng chút nào.<o:p></o:p></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;">Cuộc
sống này cần lắm những phút giây yên bình, tĩnh lặng, dù chỉ là một vài giây
phút không lo toan suy nghĩ, không vướng bận thời gian, để làm mới lại tâm hồn
mình.</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjr2UERjNAekjuJobQsOXEIk1jjGQR14N1RKfRNVaTmm7iSvF3xGdwpE6HGWl1eoUze7GXVJnD9bnQKxHhwm2SOJen4x0FJzFVmYg-uBxqHfkAHtHh5ePJSMLEkIbu5TR69uF5crBHbr1g/s1600/le+hoang+phuong+thuy.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjr2UERjNAekjuJobQsOXEIk1jjGQR14N1RKfRNVaTmm7iSvF3xGdwpE6HGWl1eoUze7GXVJnD9bnQKxHhwm2SOJen4x0FJzFVmYg-uBxqHfkAHtHh5ePJSMLEkIbu5TR69uF5crBHbr1g/s1600/le+hoang+phuong+thuy.jpg" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://plus.google.com/u/0/+Ph%C6%B0%C6%A1ngTh%C3%BAyjunyle" target="_blank">Lê Hoàng Phương Thúy</a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: "times new roman" , "serif"; font-size: 12.0pt; line-height: 115%;"><br /></span></div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3507284670534254015.post-30795963114690288582013-12-10T04:51:00.000-08:002016-05-04T02:11:32.676-07:00LƯNG CHỪNG CẢM XÚC (phần 2)THOÁT<br />
<br />
<div style="text-align: justify;">
Lý trí- con tim, hai cái cùng đồng hành trong con người nó. Lý trí thì quá mạnh mẽ còn con tim lại mềm yếu. Cũng may, nó cảm thấy rất may mắn, nếu “hai đứa nó” cùng mềm yếu không biết nó sẽ như thế nào đây. Hoặc nếu” hai đứa nó” quá mạnh mẽ nó đã không được trải qua những phút giây thú vị này. Nhưng nếu ngược lại đúng là thảm họa với cuộc đời nó.
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhtU_IcPUopZpB8br1wOtAtFjb59gJrjS5QROq9-07UgKVlQevVeE4BqllTOVjzPoV5TJoEBFIEvKEtxO7yVQOyNlAzet3kO45a_t-DCdFcA6pQCaReGpfNOG8eqT5oRThpPBaYdimkyXk/s1600/images.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhtU_IcPUopZpB8br1wOtAtFjb59gJrjS5QROq9-07UgKVlQevVeE4BqllTOVjzPoV5TJoEBFIEvKEtxO7yVQOyNlAzet3kO45a_t-DCdFcA6pQCaReGpfNOG8eqT5oRThpPBaYdimkyXk/s320/images.jpg" /></a></div>
<a name='more'></a><br />
<div style="text-align: justify;">
Thời gian này, nó không còn hay suy nghĩ nữa, cảm xúc nó đã không còn như trước. Nó đã quay lại, là nó như lúc ban đầu. Lý trí của nó đã chiến thắng tự lúc nào nó không hay. Chính nó, chứ không phải ai khác đã tự tay gỡ nhẹ nhàng từng sợi, từng sợi lưới mắc vào người nó. Hay thật, nó tự cười với chính mình và tự nhủ “Không ngờ mình cũng có những lúc như thế”. Bản nhạc cuộc đời êm đềm quá thì có gì thú vị? Những phút giây đó chính là những nốt nhạc trầm bổng mang lại âm hưởng tuyệt vời cho bản nhạc cuộc đời nó. Để cho nó cảm thấy cuộc sống này đáng yêu biết chừng nào. </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjS3SsCFmYSgjIiI86_U4Lv2w19eS8m_w8ObSBBt7Yhfx1ITeBQ6E9UXXGBqiiXc_MRLuH6OYUhCqxi3uLKRJZ7FEi13OA8LSSonxz7AGjs3MHMMcuyIQunpW8W3IRzIvyVa34v8RLqQpE/s1600/l%C3%AA+ho%C3%A0ng+ph%C6%B0%C6%A1ng+th%C3%BAy.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="313" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjS3SsCFmYSgjIiI86_U4Lv2w19eS8m_w8ObSBBt7Yhfx1ITeBQ6E9UXXGBqiiXc_MRLuH6OYUhCqxi3uLKRJZ7FEi13OA8LSSonxz7AGjs3MHMMcuyIQunpW8W3IRzIvyVa34v8RLqQpE/s320/l%C3%AA+ho%C3%A0ng+ph%C6%B0%C6%A1ng+th%C3%BAy.jpg" width="320" /></a></div>
<br />
<div style="text-align: justify;">
Nó đã trở lại và sẵn sàng tung mình vào bầu trời mới, làm cơn gió tự do đi tới bất cứ nơi đâu như nó vẫn hằng mong muốn. Có lẽ, sự tự do là điều nó cần và làm cho nó cảm thấy hạnh phúc nhất- được là chính nó.</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<br />
<br />
<a href="https://plus.google.com/u/0/+Ph%C6%B0%C6%A1ngTh%C3%BAyjunyle" target="_blank">Lê Hoàng Phương Thúy</a>Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3507284670534254015.post-6009211832108341192013-11-24T09:12:00.002-08:002016-05-04T02:11:52.537-07:00LƯNG CHỪNG CẢM XÚC<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
Đã bao lần, nó vô face rồi lại thoát ra, cái nick kia vẫn im lặng, tắt ngấm. Cũng bao lần nó sáng lên, nó thấy đó nhưng vẫn lại thoát ra, rồi lại vô rồi lại tiếp tục thoát ra. </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
Điên, nó công nhận là nó điên thật. Không biết tự bao giờ, trong lòng nó cứ luôn muốn biết một điều gì đó thật rõ ràng. Hỏi thẳng ư? Tính cao ngạo trong nó không cho phép. Đã bao lần nó từ bỏ, lưỡng lự nhưng rồi nó đã đi đến quyết định hỏi rõ. Nhưng, lại nhưng, mọi chuyện lại càng chẳng rõ, mù mờ hơn trước. </div>
<a name='more'></a><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
Nó sống rất lý trí, phải công nhận một điều như vậy, nhưng đôi khi cảm xúc lại dẫn dắt nó, thật lạ. Nó không muốn điều đó, nhưng dường như nó đã vướng phải lưới. Lý trí luôn nói với nó "từ bỏ đi". Ừ thì thôi, nhưng trong nó vẫn luôn cảm thấy khó chịu. Hình như trong lòng nó vẫn còn muốn hi vọng dẫu biết rằng hi vọng đó mong manh biết dường nào. </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
Nó vẫn sống, làm việc như nó vẫn làm, nhưng đôi khi lòng nó lại chùng xuống, vô định. Lý trí và cảm xúc luôn vật lộn trong tâm hồn nó, lý trí thường thắng nhưng đôi lúc nó bị thương trong trận chiến, cảm xúc lại ngoi lên đòi biểu tình. Thôi kệ, nó cứ coi như là một trải nghiệm để biết rằng, nó không phải kẻ khô khan, gỗ đá..để biết rằng, nó cũng có một trái tim...(còn nữa).</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgrQsX4EwYuqlJSPpC7N21PwdgcqLP6rZwZ17o0H775uT0p2kxi3r7rcdGwHv-jKWadFlRWOvnNzDwOp_8SEQW0FOAHc9N2cxo40bE7YNDJ9yfk9XoGURos7vKGKj21Jnwn0y9eh2wbkps/s1600/c%E1%BA%A3m+x%C3%BAc.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="214" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgrQsX4EwYuqlJSPpC7N21PwdgcqLP6rZwZ17o0H775uT0p2kxi3r7rcdGwHv-jKWadFlRWOvnNzDwOp_8SEQW0FOAHc9N2cxo40bE7YNDJ9yfk9XoGURos7vKGKj21Jnwn0y9eh2wbkps/s320/c%E1%BA%A3m+x%C3%BAc.jpg" width="320" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<a href="https://plus.google.com/u/0/+Ph%C6%B0%C6%A1ngTh%C3%BAyjunyle" target="_blank">Lê Hoàng Phương Thúy</a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<br /></div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3507284670534254015.post-52331282338572059812013-11-21T18:54:00.001-08:002016-05-04T02:12:05.710-07:00LẮNG NGHE <div style="text-align: justify;">
Có bao giờ bạn cần tìm một người biết lắng nghe để chia sẻ nỗi lòng? </div>
<div style="text-align: justify;">
Có bao giờ bạn tự hỏi tại sao cha mẹ, vợ hay chồng, người yêu… không chịu hiểu, không chịu lắng nghe mình? </div>
<div style="text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgLIDOaMjohJAHUW2RgpJS26qWMW2qHsiLWFc0PX4dJqq-RfbERcwL3NNdFFFkbXXSpch6vJv9HdZ2l_aFcsWk2vpSw_J1JvlU5RWkwVxRzh2ikWAmE6svZAzf0mNvc22ZuCAn9Cxn2wHQ/s1600/le+hoang+phuong+thuy.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" closure_lm_233607="null" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgLIDOaMjohJAHUW2RgpJS26qWMW2qHsiLWFc0PX4dJqq-RfbERcwL3NNdFFFkbXXSpch6vJv9HdZ2l_aFcsWk2vpSw_J1JvlU5RWkwVxRzh2ikWAmE6svZAzf0mNvc22ZuCAn9Cxn2wHQ/s320/le+hoang+phuong+thuy.jpg" width="320" wta="true" /></a><br />
<a name='more'></a></div>
<div style="text-align: justify;">
Này nhé. Bạn hãy thử một lần để ý thật kỹ trong một cuộc nói chuyện, bạn sẽ thấy con người ta có xu hướng nói nhiều hơn nghe. Tôi đã trãi nghiệm điều này và thấy rất rõ. </div>
<div style="text-align: justify;">
Trong một cuộc nói chuyện, người ta có xu hướng nói về mình nhiều hơn là nghe người khác nói, và đôi khi còn là tranh nhau nói về bản thân. Nhu cầu nói về bản thân và những vấn đề bản thân đang mắc phải ở đây cũng là điều dễ hiểu, bởi nó xuất phát từ nhu cầu muốn người khác hiểu hơn về mình, muốn có cơ hội trải lòng. Tuy nhiên, đôi khi vì 2 người đối thoại với nhau đó chỉ cố gắng làm sao giải tỏa thật nhiều, đuổi theo cảm xúc của chính họ thì sẽ bị vướng mắc, bởi trong đầu của họ sẽ chỉ là câu chuyện của riêng mình và sẽ không để ý người đối diện đang nói gì. Như vậy có khác nào tự tâm sự một mình. </div>
<div style="text-align: justify;">
Nói là phải có người nghe, tạo hóa sinh ra mỗi con người chỉ có 1 cái miệng nhưng lại có tới 2 lỗ tai, chính là đều có ý nghĩa của nó “Hãy biết nghe nhiều hơn nói”. Có nhiều người nghe xong đã quên luôn câu chuyện vì họ đã không thực sự lắng nghe Lắng nghe cũng phải tập, không chỉ đơn giản là nghe, hay từ tai này và cho tai kia. Tập lắng nghe là tập thấu hiểu, cảm nhận điều người nói đang nói một cách chân thành. </div>
<div style="text-align: justify;">
Hãy thử và cảm nhận những điều tôi nói, bạn sẽ thấy những điều thú vị của cuộc sống này! </div>
<div style="text-align: justify;">
<a href="https://plus.google.com/u/0/+Ph%C6%B0%C6%A1ngTh%C3%BAyjunyle" target="_blank">Lê hoàng Phương Thúy</a></div>
Unknownnoreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-3507284670534254015.post-2709245606298266242013-10-24T21:28:00.001-07:002013-10-24T21:30:05.937-07:00TRỊNH THỊ HÀ THANH - NGƯỜI BẠN CỦA CÁC BÀ BẦU<div style="text-align: justify;">
Chào bạn. </div>
<div style="text-align: justify;">
Đối với người phụ nữ, thiên chức được làm mẹ vô cùng thiêng liêng. Và hầu như ai cũng muốn có những giây phút này. Trải qua thời gian mang bầu không ít người phải e ngại vì mình sẽ xấu đi, và những thay đổi tâm lý rất nhiều trong suốt quá trình mang thai... </div>
<div style="text-align: justify;">
Hôm nay tôi xin giới thiệu đến bạn chị Trịnh Thị Hà Thanh - Một chuyên gia trong lĩnh vực đầm bầu- một loại trang phục vô cùng thiết thực để làm cho các bà bầu tự tin hơn, bên cạnh đó, chị còn là một người tư vấn tuyệt vời, có thể giải đáp được những khúc mắc mà bạn có thể gặp phải trong thời kỳ mang thai. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg0DsN-OdI7aE0qHFvVD0keQDaxuqTA-R_KJh4ZzQIIjSPHINVTjib5tB7IaoMrnCAG-EtiwOimgbXnZLGm-vEUZmpZCyczwZH0RiibP46mD3hdC6xXRS9deKxHpPUnVj_2kqRmTk993yM/s1600/trinh+thi+ha+thanh.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" closure_lm_804616="null" height="320" isa="true" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg0DsN-OdI7aE0qHFvVD0keQDaxuqTA-R_KJh4ZzQIIjSPHINVTjib5tB7IaoMrnCAG-EtiwOimgbXnZLGm-vEUZmpZCyczwZH0RiibP46mD3hdC6xXRS9deKxHpPUnVj_2kqRmTk993yM/s320/trinh+thi+ha+thanh.jpg" width="234" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
Đam mê của chị là lĩnh vực thời trang với tâm huyết và niềm đam mê phải góp phần tạo nên những bộ quần áo đẹp hợp với từng vóc dáng mỗi người. Chị tốt nghiệp đại học Mỹ thuật và đã có thời gian dài làm việc cho các công ty nhưng nơi đây không phát huy được bản thân như mong đợi. Vì vậy chị đã quyết tâm tầm sư học đạo để tìm ra con đường riêng của mình. Đây cũng là điều giúp chúng tôi có cơ duyên gặp nhau.</div>
<div style="text-align: justify;">
Chọn lĩnh vực thời trang đầm bầu cũng bởi lý do đó. Hiện chị đã có gia đình, cũng từng 02 lần mang thai và sinh con nên chị hiểu những nổi băn khoăn của những người làm mẹ. Hiểu được trong quá trình mang thai, các chị em thường gặp không ít những khó khăn về tinh thần cũng như sự thay đổi của cơ thể. </div>
<div style="text-align: justify;">
Do đó, tôi tin rằng chị có thể giúp đỡ được phần nào nỗi trăn trở cho những người sắp làm mẹ. Hãy làm quen và kết nối với chị theo website: <a href="http://www.trinhthihathanh.com/">www.TrinhThiHaThanh.com</a></div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3507284670534254015.post-3628316248066487412013-10-24T20:59:00.001-07:002013-10-24T21:01:35.491-07:00ĐỖ NGUYÊN BÁCH - NGƯỜI ĐAM MÊ XÂY DỰNG NHỮNG NGÔI NHÀ ĐẸP CHO CỘNG ĐỒNG<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Chào bạn! </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Hôm nay tôi rất vui được chia sẻ và giới thiệu đến các bạn một người bạn đặc biệt làm trong lĩnh vực xây dựng, đó là Kiến trúc sư Đỗ Nguyên Bách.</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEidgE3VdKXJqJFIg6z3CIwMIW3QtXm1GzZdHERTfzclP7KaK0D7G33AxFNV9JTju4Y1nSmATrceddczAG0uIsXG8wqfUrBYs7gR6jcssQiq7Hfra_QUL-hW6FQBTiS8G-tl4N3Und81Rds/s1600/do+nguyen+bach.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><span style="font-family: inherit;"><img border="0" height="132" isa="true" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEidgE3VdKXJqJFIg6z3CIwMIW3QtXm1GzZdHERTfzclP7KaK0D7G33AxFNV9JTju4Y1nSmATrceddczAG0uIsXG8wqfUrBYs7gR6jcssQiq7Hfra_QUL-hW6FQBTiS8G-tl4N3Und81Rds/s400/do+nguyen+bach.jpg" width="400" /></span></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Đối với tôi, được tiếp xúc với những người bạn tốt như Kts. Đỗ Nguyên Bách là một cơ duyên. Anh tốt nghiệp Đại Học Kiến Trúc TP.HCM với chuyên ngành Kiến Trúc công trình. Ra trường, cũng như bao lớp thanh niên khác, anh đi làm rất nhiều công ty thiết kế và xây dựng từ nhiều chức vụ khách nhau như thiết kế, giám sát công trình những công trình lớn nhỏ.</span><span style="font-family: inherit;"> </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Tuy nhiên, làm việc cho người khác không thể hiện hết sự sáng tạo trong anh, vì vậy anh đã quyết tâm thành lập công ty riêng cho mình với sự giúp đỡ và động viên của người bạn đời - chị Võ Thanh Lệ Quyên. Hiện nay, anh là giám đốc của Công Ty TNHH Tư Vấn Thiết Kế & Xây Dựng Kiến Bách. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Công việc của anh giờ đây ngày càng tiến triển tốt hơn nhờ áp dụng internet vào kinh doanh, đối tác ngày càng tin cậy giao phó ngôi nhà cho anh. Công việc thuận lợi cùng với sự hỗ trợ tuyệt vời của người vợ. Cuộc sống gia đình hạnh phúc bên cô công chúa nhỏ đáng yêu sẽ mãi là động lực giúp anh hoàn thiện ước mơ của mình. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Tôi tin chắc rằng, anh sẽ càng thành công hơn nữa trên con đường đã chọn. Các bạn có thể tìm hiểu rõ hơn về anh qua website: </span><a href="http://www.donguyenbach.com/"><span style="font-family: inherit;">www.DoNguyenBach.com</span></a></div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3507284670534254015.post-69361734962350642762013-10-22T06:35:00.000-07:002013-10-22T06:35:26.078-07:00TIÊU THỊ NHẪN - CÔ GIÁO ĐAM MÊ KINH DOANH<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Chào bạn.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: inherit;">Tôi xin giới thiệu đến bạn một người rất đặc biệt, chị Tiêu Thị Nhẫn- là một cô giáo nhưng rất đam mê trong lĩnh vực kinh doanh. </span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://lh4.googleusercontent.com/-WLY-4mi2lgM/UiLBPw3tnUI/AAAAAAAAEHM/TL_yDOChkDY/w337-h478-no/IMG_0422+copy+copy.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img alt="TIÊU THỊ NHẪN" border="0" height="320" src="https://lh4.googleusercontent.com/-WLY-4mi2lgM/UiLBPw3tnUI/AAAAAAAAEHM/TL_yDOChkDY/w337-h478-no/IMG_0422+copy+copy.jpg" width="225" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; font-family: inherit; line-height: 19px;">Xuất thân từ Đại Học Sư Phạm TPHCM, hơn 10 năm công tác trong lĩnh vực giáo dục. Gắn bó với những trang giáo án, với trường lớp với những học trò ngỗ nghịch. Niềm vui đối với cô không chỉ là được chia sẻ những kiến thức trong sách vở mà còn kiến thức đời sống, những bài học qua những buổi hoạt động ngoại khóa để các em có điều kiện rèn luyện kỹ năng, vốn sống và hiểu nhiều hơn về thế giới bên ngoài trường học. </span><br />
<div style="text-align: start;">
<span style="background-color: white; line-height: 19px; text-align: justify;"><span style="font-family: inherit;">Thông thường như chúng ta từng thấy, bản tính của người làm nghề giáo hiền hòa và thích sự ổn định. Tuy nhiên, ở sâu thẳm trong cô có</span></span><span style="background-color: white; font-family: inherit; line-height: 19px; text-align: justify;"> bản tính đam mê kinh doanh, chúng tôi gặp nhau cũng bởi bản tính này.</span></div>
<div>
<span style="line-height: 22px;">Tiếp xúc với chị, tôi ngày càng cảm thấy yêu mến chị hơn. Nếu có cơ hội tiếp xúc, tôi tin rằng bạn cũng sẽ có những cảm giác đó- một cô giáo, một doanh nhân đáng mến.</span></div>
<div>
<span style="line-height: 22px;">Mời bạn cùng liên kết với chị qua trang web: <a href="http://www.tieuthinhan.com/">www.tieuthinhan.com</a></span></div>
</div>
</div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3507284670534254015.post-88759023797563217082013-09-29T00:21:00.000-07:002013-10-22T06:41:49.172-07:00VŨ TRỌNG THẾ - CHUYÊN GIA ĐỒ GỖ<div style="text-align: justify;">
Chào bạn.</div>
<div style="text-align: justify;">
Hôm nay tôi xin giới thiệu đến bạn một người anh, một người bạn đáng mến. Anh là Vũ Trọng Thế - giám đốc công ty đồ gỗ Thế Anh.<br />
<div style="text-align: center;">
<img height="240" src="https://fbcdn-sphotos-a-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc3/970366_1403915716492461_1112123309_n.jpg" width="320" /></div>
</div>
<div style="text-align: justify;">
Ấn tượng ban đầu đối với tôi về anh là một con người khó tính, nhìn trông có vẻ ít nói. Sau một thời gian tiếp xúc, mọi ấn tượng ban đầu đã biến mất. Thay vào đó là một con người rất vui tính và thật thà, đam mê công việc.</div>
<div style="text-align: justify;">
Anh là một người không còn trẻ nữa, internet là một điều khá xa lạ với anh. Vậy mà, tham gia vào lớp học chung với những con người trẻ tuổi như tôi, anh lại có đam mê rất lớn về kinh doanh trên internet. Đây là một điều là không phải bất cứ ai cũng có thể làm được. Là một chủ dooanh nghiệp, điều này thật tốt trong thời buổi kinh doanh hiện nay.</div>
<div style="text-align: justify;">
Chúc anh luôn luôn hạnh phúc và thành công hơn nữa.</div>
<div style="text-align: justify;">
Bạn có thể tìm hiểu thêm về anh qua trang web: <a href="http://www.vutrongthe.com/">www.vutrongthe.com</a></div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3507284670534254015.post-17289295899929757852013-09-29T00:03:00.003-07:002014-01-12T07:20:59.877-08:00TRƯƠNG LAM SƠN - NGƯỜI ĐÀN ÔNG THÍCH LÀM ĐẸP<div style="background-color: white; line-height: 22px; text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Chào các ban.</span></div>
<div style="background-color: white; line-height: 22px; text-align: justify;">
<div style="clear: right; float: right; margin-bottom: 1em; margin-left: 1em;">
<img height="196" src="https://lh5.googleusercontent.com/-ihGtGHPKEtk/UhICvbQciJI/AAAAAAAAEJ8/DF2frGimN0k/w780-h766-no/truong-lam-son-ho-chi-minh-sai-gon+1.JPG" width="200" /></div>
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Hôm nay tôi rất vui được chia sẻ đến các bạn một người, anh Trương Lam Sơn.</span></div>
<div style="background-color: white; line-height: 22px; text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Sở dĩ, tiêu đề tôi đặt cho anh là "người đàn ông thích làm đẹp", ở đây không có nghĩa là làm đẹp cho mình mà là làm đẹp cho người khác bằng những sản phẩm mà anh cung cấp, đặc biệt là cho phụ nữ.</span></div>
<div style="background-color: white; line-height: 22px; text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Tôi được tiếp xúc với anh qua trường BE, nơi tôi và anh đang theo học để thực hiện ước mơ của mình. Thật sự tôi nhận thấy, anh là một người rất đáng mến.</span></div>
<div style="background-color: white; line-height: 22px; text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Hiện nay, anh là nhà cung cấp laoij áo voan thái, kem làm trắng răng và đặc biệt là dầu dừa nguyên chất bến tre. Theo như những chia sẻ của anh, Dầu Dừa Nguyên Chất tại Bến tre quê hương anh là loại Dầu Dừa có nguồn gốc tốt nhất trên cà nước. Công dụng của Dầu Dừa nguyên chất rất tuyệt vời cho chăm sóc sắc đẹp, sức khỏe và trị bệnh. Từ đó anh đã quyết định mang sản phẩm tại quê nhà là Dầu Dừa Nguyên Chất để đến tất cả mọi người trên toàn Quốc biết đến và sử dụng Dầu Dừa Nguyên Chất với nhiều công dụng có lợi cho cuộc sống gia đình và cộng đồng về sức khỏe, làm đẹp, trị bệnh ... Một sản phẩm đến từ thiên nhiên có giá trị cao như vậy mà mọi người còn thờ ơ chưa nhận biết để dùng thì thật là tiếc.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 18px;">Anh luôn mong muốn mang nhiều giá trị cho khách hàng bằng cách luôn nổ lực học hỏi, tính cách ham học tập là một tốt chất tốt của một người ra kinh doanh và anh sở hữu điều này. Mời bạn vào ngay trang webiste của bạn để cùng kết nối</span><a href="http://truonglamson.com/" style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; line-height: 18px; list-style: none; margin: 0px; outline: none; padding: 0px; text-decoration: none;" target="_blank"> www.TruongLamSon.com</a></div>
<div style="background-color: white; line-height: 22px; text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></div>
<div style="background-color: white; line-height: 22px; text-align: justify;">
<br /></div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3507284670534254015.post-26285351641706990692013-09-20T21:05:00.003-07:002013-09-20T21:05:51.004-07:00SỰ NGHIỆP<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhgxLbnJw9NEO0W1ohP43OCL1j_PtYf_L5RLfySMFvcaBu1Tf9nuUmijDpldB1dAoBxTY2CCNkPUc-Eqe5YyQpZTKDm7mf84SYRFuQ-NvFwGcAaxzxSLDTD0fGMHrTCCI3U5UU_dxWGzSk/s1600/images.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhgxLbnJw9NEO0W1ohP43OCL1j_PtYf_L5RLfySMFvcaBu1Tf9nuUmijDpldB1dAoBxTY2CCNkPUc-Eqe5YyQpZTKDm7mf84SYRFuQ-NvFwGcAaxzxSLDTD0fGMHrTCCI3U5UU_dxWGzSk/s1600/images.jpg" /></a></div>
<br />
Con hỏi ta về sự nghiệp<br />
Con và đa số người thế gian hiểu sự nghiệp như vầy<br />
Một mảnh bằng<br />
Một ngôi nhà<br />
Việc làm ổn định và danh vọng<br />
Một tình yêu và những đứa con xinh đẹp<br />
Sự nghiệp là như thế<br />
Suốt cuộc đời dong ruổi hi sinh tất cả cho việc này<br />
Ta hỏi con có ai thõa mãn được việc này trước lúc nhắm mắt xuôi tay<br />
Chỉ cần thõa mãn một phần thôi cũng không được<br />
Nếu lấy đây làm mục tiêu của cuộc đời<br />
Hóa ra đời ta phấn đấu để đi vào địa ngục<br />
Tại sao?<br />
Trước khi muốn được một điều gì<br />
Ta phải đổi cả máu và nước mắt của mình và bao nhiêu người khác<br />
Khi có được ta cũng vô cùng đau khổ<br />
Cũng tốn bao nhiêu mồ hôi và nước mắt để giữ gìn<br />
Và sự đau khổ sẽ kéo dài không dứt cho đến khi không còn gì cho ta giữ nữa<br />
Rồi lại tiếp tục đau khổ vì cái có đã mất rồi<br />
Rồi ta tiếp tục khổ đau để làm lại lần nữa, làm lại từ đầu<br />
Rồi ta tiếp tục khổ đau nếu ta không còn may mắn<br />
Hoặc giả ta được một lần may mắn nữa<br />
Ta cũng chẳng được gì lúc nhắm mắt xuôi tay<br />
Như vậy cả đời không có một chút bình yên<br />
Không có một chút thời gian cho vô nghỉ<br />
Một chút thời gian êm đẹp để ra đi<br />
Khi lìa bỏ xác thân ta lại tiếp tục cuộc hành trình đau khổ khác<br />
Người có trí tuệ phải thấy như vậy<br />
Cái gọi là sự nghiệp trên đây nó chính là cái bóng của chân trí<br />
Thầm nhận chân trí, khám phá chân trí và khai mở chân trí<br />
Đó mới chính là chân nghiệp cao cả và vĩnh hằng<br />
Có vô lượng cái bóng ở thế gian<br />
Cái mà thế gian gọi là sự nghiệp chỉ là vài hình ảnh nhỏ nhặt lúc hiện lúc tan<br />
Không làm cho ta dằn vặt hay vui sướng<br />
Trụ nơi chân nghiệp mới là chính đạo<br />
Còn hình bóng sự nghiệp thế gian là cảnh ta vui chơi khi nhân duyên đến<br />
Có giá trị gì mà ta chôn chặt đời ta<br />
Hỡi những đứa con yêu quý<br />
Hãy trở về chân nghiệp của các con<br />
Đó chính là sự nghiệp tối hậu.<br />
<br />
---DUY TUỆ----<br />
www.duytue.org<br />
<br />
Đây là một đạo sư mình rất thích, mọi người cùng đọc nhé.<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgw4y72ZOnHjmRONTilbwKBJi4hBbHu0N4q_FC39qTjunmjj1A-jt3pW4TsCx4gavUfnx_G8_8TDfIF7oLrjAmpdGi6UkdSz8vx5IWSr3pL2MWdGcATPG_ArgHFWYih68eisDoz9ezBnGU/s1600/DSC01501.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgw4y72ZOnHjmRONTilbwKBJi4hBbHu0N4q_FC39qTjunmjj1A-jt3pW4TsCx4gavUfnx_G8_8TDfIF7oLrjAmpdGi6UkdSz8vx5IWSr3pL2MWdGcATPG_ArgHFWYih68eisDoz9ezBnGU/s320/DSC01501.JPG" width="320" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
Chụp hình kỷ niệm cùng thầy Duy Tuệ tại Thái Lan</div>
<br />
<br />
<br />Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3507284670534254015.post-43362441714087916972013-09-19T08:25:00.001-07:002013-09-19T08:25:04.750-07:00NHỮNG KHOẢNH KHẮC ĐÁNG NHỚ<div style="text-align: justify;">
Trong hai ngày 16 và 17/9, tôi đã có dịp tham gia teambuiding cùng các doanh nhân do Trường BE kết hợp với Công ty Tung Cánh Việt tổ chức. Đây quả là một chuyến đi mang lại nhiều ý nghĩa.<br />
Ban đầu cuộc chơi chỉ áp dụng đối với các bạn tham gia lớp học CIM do BE tổ chức, lúc đó, thực sự thấy rất thú vị bởi những người tham giá tôi đã nghe đến rất nhiều nhưng chưa có dịp gặp gỡ.<br />
Đến tận cuối ngày 13/9, cũng may mắn ngồi học gần chị Kim Anh Bki mới biết được chương trình đã mở rộng đối tượng tham gia,lúc này, suy nghĩ lung tung hiện lên, sát ngày đi rồi mà mình thì chưa đăng ký mà cũng chưa xin nghỉ phép. Sau đó, mình đã cầm điện thoại lên nhắn tin cho chị trưởng phòng để xin nghỉ. Ngay ngày hôm sau mình đã liên lạc với anh Trung Nguyên để tham gia. Một quyết định rất là sáng suốt bởi nếu không tham gia ngay thì cơ hội không biết khi nào sẽ đến.<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhlghTOeijdtU0-dS0smXl2y5DfJtTHmRNSzbbrN7FqGhvqknoLug0HY5YkGznle2hWc6q9GeFcQbCfVyBuVvznOCi0m1aINPV61rZc8wjKOoQsnoyTB4rHqkA5SHCo9rVBFyqVmf1QXDc/s1600/1006364_320177724793741_1890269809_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="300" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhlghTOeijdtU0-dS0smXl2y5DfJtTHmRNSzbbrN7FqGhvqknoLug0HY5YkGznle2hWc6q9GeFcQbCfVyBuVvznOCi0m1aINPV61rZc8wjKOoQsnoyTB4rHqkA5SHCo9rVBFyqVmf1QXDc/s400/1006364_320177724793741_1890269809_n.jpg" width="400" /></a></div>
<br />
Trong cuộc chơi này, mình đã có cơ hội gặp và làm quen với rất niều người chỉ nghe "tiếng" mà chưa gặp "hình" như anh Hùng giàn giáo, anh An bàn ghế xếp gấp..., được xếp vào team 4, một team được đánh giá là không có gì nổi bật, là những người mới. Tuy nhiên, không ai ngờ rằng, sức mạnh đoàn kết của team đã làm cho mọi người phải nể, thậm chí, khi team 4 không còn thì sân khấu mới thôi nóng. Đây là một điều rất đáng tự hào.<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhprfQ4oTAlSFqIhOk3TeNmGBID_lSxoezUtLQHDaP-fgOIEnP41lbHBNwzxEToCKIoSq4VARq8Kw4hKT_gtSbO-w6pX0bf3ibZ0aXlX-iqn9J8sDRGQ9GdryMrtI2qiSasDBkPihcnSzg/s1600/7883_10200731464555043_95445660_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhprfQ4oTAlSFqIhOk3TeNmGBID_lSxoezUtLQHDaP-fgOIEnP41lbHBNwzxEToCKIoSq4VARq8Kw4hKT_gtSbO-w6pX0bf3ibZ0aXlX-iqn9J8sDRGQ9GdryMrtI2qiSasDBkPihcnSzg/s400/7883_10200731464555043_95445660_n.jpg" width="311" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
Một màn kết hợp vô cùng lạ lùng và độc đáo.</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgXtpYarkVkcN7NGCdPIGDvAztXkLgyav-ULMNNaBbR-YGdwBGmQEX-scbaBZw6zyqJ10ijWnqH_a6QPVgwtR71VN1lRdMVgD1XYvdgyWnfVENnNHcrdr5yDhrcjYJEpkTVrHBEJEWzD5E/s1600/1236024_208931962616403_529037965_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="266" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgXtpYarkVkcN7NGCdPIGDvAztXkLgyav-ULMNNaBbR-YGdwBGmQEX-scbaBZw6zyqJ10ijWnqH_a6QPVgwtR71VN1lRdMVgD1XYvdgyWnfVENnNHcrdr5yDhrcjYJEpkTVrHBEJEWzD5E/s400/1236024_208931962616403_529037965_n.jpg" width="400" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
Một điệu nhảy của team 4 (gâu gâu-O2) mà các thành viên khó có thể quên</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhI5a-EPRBzOVpGV2OEMi6k_annMoJzzueRrTEe1VKCB8OdmlWrTzFsPogYmq7NhSuUO5yikwm2YymhVXcQdVzTVKWprI95m7KjiJbHZwqLtS9kRmOmGjxAvtezoyuOM9uPnMzAj4cLRfY/s1600/1235191_540280596044871_1012639452_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="250" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhI5a-EPRBzOVpGV2OEMi6k_annMoJzzueRrTEe1VKCB8OdmlWrTzFsPogYmq7NhSuUO5yikwm2YymhVXcQdVzTVKWprI95m7KjiJbHZwqLtS9kRmOmGjxAvtezoyuOM9uPnMzAj4cLRfY/s400/1235191_540280596044871_1012639452_n.jpg" width="400" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhsIopwgxRmLHVJHTS0lGHm90u3PPhXxgEs-3ugVaVoqMNseioNQljwRSdfd4966Ac2CKjD62ZXrS3Xk9mXtSftIRdhsckIV_qITZhaAcKmTeDwtt8Yh-XxAyePHtiywtT-yUipbi8USIY/s1600/1236758_575023565898318_2098414786_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="266" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhsIopwgxRmLHVJHTS0lGHm90u3PPhXxgEs-3ugVaVoqMNseioNQljwRSdfd4966Ac2CKjD62ZXrS3Xk9mXtSftIRdhsckIV_qITZhaAcKmTeDwtt8Yh-XxAyePHtiywtT-yUipbi8USIY/s400/1236758_575023565898318_2098414786_n.jpg" width="400" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
Ban tổ chức "ngáo ộp"</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
Qua cuộc chơi, thật sự ai cũng học được rất nhiều điều, biết được rằng không ai có thể hành động được một mình, một mình giữa hoang đảo thì bạn không thể phát triển được, có một tổ chức thì bạn sẽ càng mạnh mẽ hơn.<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhlQDCbodkTqgOfzk1JDBU1fzMRAf5ZElWogHIcjbDKRIqtib1k1E4ebdvGPUzQvnDj1oez18egqElV5zFjiScYDtTzpsFWSbV07suEljjv7vReERjjJjq2NIJn7xN2obZwPINIgerNXQI/s1600/994617_446896755423502_1284270404_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="248" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhlQDCbodkTqgOfzk1JDBU1fzMRAf5ZElWogHIcjbDKRIqtib1k1E4ebdvGPUzQvnDj1oez18egqElV5zFjiScYDtTzpsFWSbV07suEljjv7vReERjjJjq2NIJn7xN2obZwPINIgerNXQI/s400/994617_446896755423502_1284270404_n.jpg" width="400" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
Đoàn kết là sức mạnh thành công</div>
<br />
Người dẫn đầu không hẳn là người giỏi nhất, không phải là người tiên phong mà là người có cái đầu tĩnh nhất và đôi khi phải là người đi sau cùng.
Đôi khi con người luôn cố gắng đạt một mục tiêu mà tranh đấu với nhau, chà đạp lên nhau nếu có thể mà quên đi rằng, nếu cùng nhau đi lên sẽ tới đích nhanh hơn. Đó chính là một cái kết ý nghĩa và vui vẻ mà Ban tổ chức đã làm được cho chuyến đi này.<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiWfinaYazgfi0jxnIBXCDyt5Om-1hMMrmDVDQdMRuGTDbj9yutCs5KkGJiRJNILcztHh2Bx6CWnZfCwiZpnaNifY5IeRDfSfwk2tj6EnSucTYAuIAUqZI_aKwZ6EpqYfEUrWasyX7irZo/s1600/1240665_574995855901089_455307783_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="261" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiWfinaYazgfi0jxnIBXCDyt5Om-1hMMrmDVDQdMRuGTDbj9yutCs5KkGJiRJNILcztHh2Bx6CWnZfCwiZpnaNifY5IeRDfSfwk2tj6EnSucTYAuIAUqZI_aKwZ6EpqYfEUrWasyX7irZo/s400/1240665_574995855901089_455307783_n.jpg" width="400" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
Chụp hình kỷ niệm</div>
Cám ơn Ban tổ chức đã thực hiện một chương trình thực sự thành công và nhiều bổ ích. Mong rằng sẽ được tham gia nhiều hơn những chuyến đi như thế này!</div>
Unknownnoreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-3507284670534254015.post-29056775835754287612013-09-06T09:59:00.001-07:002013-09-06T09:59:15.742-07:00MỘT CHÚT TẢN MẠN: ĐÚNG VÀ SAI<div style="text-align: justify;">
Chào bạn!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Đối với mỗi một con người, ít nhất ai cũng từng có một lần tự hỏi "mình làm như vậy có đúng hay chưa?" hoặc " Mình đã làm đúng hay sai?" Như vậy ranh giới đúng sai là như thế nào? Hiểu thế nào cho phù hợp?</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj4gbKl9SspSIadKP4Tibj4ZdJPakFsS9uVyfwRKjaMvtplTkTnDtLJaPxnK-NBbr3ysl_u-7c40S_Zo5Wq-5rk988oVkcEyHU1WZbMdlYKQvqarDVySk9aZj0B_UMr43JpzsamugDPg9w/s1600/1+(24).jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj4gbKl9SspSIadKP4Tibj4ZdJPakFsS9uVyfwRKjaMvtplTkTnDtLJaPxnK-NBbr3ysl_u-7c40S_Zo5Wq-5rk988oVkcEyHU1WZbMdlYKQvqarDVySk9aZj0B_UMr43JpzsamugDPg9w/s320/1+(24).jpg" width="286" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Trong cuộc sống, mọi sự vật và hoàn cảnh, thậm chí con người luôn có những biến đổi, suy nghĩ của con người cũng vậy. Có giai đoạn ta xem một việc là đúng, nhưng có những giai đoạn khác lại là không đúng. Không xét đến những vấn đề về đạo đức hiển nhiên như: giết người là sai, bất hiếu là vi phạm đạo đức....những điều này đã có những qui phạm để điều chỉnh. Ở đây, điều tôi muốn nói đến đơn giản chỉ là những vấn đề thông thường. </div>
<div style="text-align: justify;">
Theo tôi, không có ĐÚNG hay SAI mà chỉ là PHÙ HỢP hay KHÔNG PHÙ HỢP đối với mỗi người trong một hoàn cảnh tại một thời điểm nhất định.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Ví như, đối với hình xăm, giai đoạn trước đây, mọi người thường suy nghĩ về những người không tốt mới xăm hình, tuy nhiên, hiện nay hình xăm là một nghệ thuật, ai cũng có thể sở hữu và không nói lên được điều gì từ nhân cách con người. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Hay cha mẹ vì thương con cái, luôn bắt con làm theo ý mình cho là đúng, là tốt với con...nhưng điều đó nếu không phù hợp với người con thì sẽ là một điều bất hạnh, người con sẽ không được sống là chính mình. Thương con là đúng nhưng nhân danh tình thương để sắp đặt con cái là không phù hợp.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Một người con gái khi yêu một chàng trai, giai đạn đó, cả hai yêu nhau rất nhiều, thậm chí hiến dâng cho nhau tất cả. Khi đó cả hai đều nghĩ mình đúng. Khi không đến được với nhau, cô gái lại trách mình sai lầm vì đã yêu hết mình. Ở đây, sai hay đúng không là vấn đề, nếu cô gái nghĩ rằng, khi đó mình yêu anh ta thật lòng thì có gì là sai, như vậy là phù hợp và không còn nặng nề về sai và đúng nữa.Quá khứ chỉ là quá khứ và hiện tại mới là quan trọng.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Không ai có quyền sắp đặt hay nhận xét người khác, vì vậy, nếu bạn muốn làm gì bạn hãy cứ mạnh dạn làm nó nếu bạn cho là phù hợp. Và nếu sau này bạn thấy nó không phù hợp nữa thì cũng đừng hối hận, đơn giản chỉ vì lúc đó mình cảm thấy phù hợp mà thôi.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Nãy giờ viết hơi lung tung, nghĩ gì viết nấy nên hơi lộn xộn, mong người đọc thông cảm!</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiazFIpbxrLgsHQTUWw5Kj4hkZSY1w8ifC6iy7T3YGM7S2O6YfKbDE55a2gZlwBlIxBnEa64WcH7T2cgCeg4G2BYcDAHDVNl-NKMYosXogNF6dHbTBi1xgS4n1zXeod2HYFl3FSjtwrc6o/s1600/1+(131).jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiazFIpbxrLgsHQTUWw5Kj4hkZSY1w8ifC6iy7T3YGM7S2O6YfKbDE55a2gZlwBlIxBnEa64WcH7T2cgCeg4G2BYcDAHDVNl-NKMYosXogNF6dHbTBi1xgS4n1zXeod2HYFl3FSjtwrc6o/s320/1+(131).jpg" width="320" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3507284670534254015.post-73362881601226769452013-09-05T09:09:00.000-07:002013-09-05T09:10:51.989-07:00SUY NGHĨ KHÁC VỀ CÂU CHUYỆN NGỤ NGÔN "CHÀNG HÀ TIỆN"<div style="text-align: justify;">
Chào các bạn!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Chắc hẳn trong số chúng ta, ai cũng từng đã trải qua tuổi thơ bằng những câu chuyện cổ tích, những câu chuyện ngụ ngôn rất hay.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Hôm nay tôi bỗng nhớ đến câu chuyện về anh chàng hà tiện, hãy cũng đọc lại một chút nhé:</div>
<div style="text-align: justify;">
"Ở một ngôi làng nọ, có một anh chàng nổi tiếng với tính hà tiện, hà tiện đến mức ăn không dám ăn, mặc không dám mặc...</div>
<div style="text-align: justify;">
Một hôm, anh ta có một đôi dép mới, nhưng đi ra đường, anh ta lại không dám mang và cứ kẹp khư khư vào nách và đi chân không. Bỗng nhiên, đi được một đoạn, anh ta vấp phải một cục đá, ngón chân tóe máu. Nhưng anh ta không kêu đau mà còn reo lên vui mừng "May quá không mang đôi dép mới, không thì hư mất đôi dép". Mọi người đi ngang thấy vậy chỉ biết lắc đầu. Đúng là anh chàng hà tiện"</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Nói về hà tiện thì anh này quả là một người hà tiện ít ai sánh được. Tuy nhiên, không bàn về vấn đề này vì đây là phần ai cũng thấy quá rõ. Hôm nay, điều tôi muốn nói là một vấn đề khác chính là "khía cạnh góc nhìn vấn đề". Một điều mà ít ai nghĩ được như anh chàng này chính là góc nhìn tích cực, thay vì than vãn, kêu đau, tỏ thái độ tức giận, cảm thấy xui xẻo...thì anh chàng này lại chọn góc nhìn tích cực hơn là cảm thấy may mắn vì không làm hư dép. Suy ngẫm lại chuyện cuộc sống thực tại, đa số mọi người khi gặp vấn đề gì thường nghĩ đến mặt không hay, thường nghĩ mình xui xẻo, thậm chí còn đổ "tại cái số của tôi nó vậy". Vậy hóa ra anh chàng hà tiện đó còn hơn nhiều người đúng không nào?</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Vấn đề là luôn tồn tại, cho dù chúng ta có muốn hay không nó vẫn xảy ra, như vậy thay vì than vãn, né tránh, chúng ta hãy nghĩ theo một góc nhìn khác sẽ nhẹ nhàng hơn.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tình huống cụ thể, hôm nay trên đường đi làm, tôi gặp một sự va quẹt nhẹ, chân tay tím bầm. Tuy nhiên, thay vì cách thông thường sẽ là trách mình xui xẻo, tôi lại chọn cách nghĩ ngược lại, mình vẫn còn may mắn vì chỉ bị thương tích nhẹ. Như vậy, cả ngày tôi đều cảm thấy vui hơn, thoải mái hơn thay vì buồn rầu than trách xui rủi.</div>
<div style="text-align: justify;">
Bạn thấy đấy, thay đổi thái độ là thay đổi được nhiều thứ. Hãy thử xem nhé.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Chúc các bạn luôn vui vẻ.</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhQwEZPpbxA1wSvaYoSq-G9IAiwg9LBlv-xkmfq3LHfoNvVMcKqxM4ROwHwjZCMNEbpDXzz7GvnFbcbw5qvhyphenhyphenAYunUUxZppNSxGDzBy_1zU9Ih6aZvl-wiZI0cBr8Og6j4bF5CMJBQyyG4/s1600/0107_800.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhQwEZPpbxA1wSvaYoSq-G9IAiwg9LBlv-xkmfq3LHfoNvVMcKqxM4ROwHwjZCMNEbpDXzz7GvnFbcbw5qvhyphenhyphenAYunUUxZppNSxGDzBy_1zU9Ih6aZvl-wiZI0cBr8Og6j4bF5CMJBQyyG4/s320/0107_800.jpg" width="320" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3507284670534254015.post-76877456522978998072013-08-13T02:07:00.000-07:002013-08-13T02:57:24.719-07:00BUỔI PLAY ĐẦU TIÊN CỦA BBB3&4Sau khi vận động anh em bà con xa gần, buổi ăn chơi đầu tiên của nhóm BBB3&4 đã diễn ra thành công tốt đẹp. Địa điểm là tư gia anh Bách - chị Quyên, với sự góp mặt khá đông, vẫn còn thiếu khá nhiều người nhưng là một sự khởi đầu đầy hứa hẹn.
Các bạn cùng xem hình nhé!<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg0TV8S05PsYsozs3G6j2RHL9FW_JMOxBSsbnig60uQB2-2XIgP9tZqu58AfitAjT30WxBt8PUvyZve5IOV0Mut_CgYMidU9utSwHWWiiOokyxaqMRFMEj7GxtyoYUGvCTQVrmRVlRNpZM/s1600/20130811_121321.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg0TV8S05PsYsozs3G6j2RHL9FW_JMOxBSsbnig60uQB2-2XIgP9tZqu58AfitAjT30WxBt8PUvyZve5IOV0Mut_CgYMidU9utSwHWWiiOokyxaqMRFMEj7GxtyoYUGvCTQVrmRVlRNpZM/s320/20130811_121321.jpg" width="320" /> </a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjKw3L3Ipis6D1T1dGCd9Ec2v6Ho4NxchZhT3AQWeHGt6v7bWXYL4Tt5hVUbzV7d7TCJRuUSOxmGWlqep4bnYDBYoBIpJYojhXPLV77DI657Fu9KVSIdgYNjvw8_MmVXHgdoEs48PjGlFk/s1600/20130811_121300.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjKw3L3Ipis6D1T1dGCd9Ec2v6Ho4NxchZhT3AQWeHGt6v7bWXYL4Tt5hVUbzV7d7TCJRuUSOxmGWlqep4bnYDBYoBIpJYojhXPLV77DI657Fu9KVSIdgYNjvw8_MmVXHgdoEs48PjGlFk/s320/20130811_121300.jpg" width="240" /> </a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg9TOERvWo4NDS_GuTCzR8WQr6eZh5IDuwm1OrL5FOQ6_ngkoEkCw7uEzGF8Ud2xD4SVzxYwflA-srYvia-ce0ephANwJSiTTWfq42IXJRaNNM8Suy-IxTJMCxQyjND5OawFlDR3pVj1V4/s1600/20130811_121247.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg9TOERvWo4NDS_GuTCzR8WQr6eZh5IDuwm1OrL5FOQ6_ngkoEkCw7uEzGF8Ud2xD4SVzxYwflA-srYvia-ce0ephANwJSiTTWfq42IXJRaNNM8Suy-IxTJMCxQyjND5OawFlDR3pVj1V4/s320/20130811_121247.jpg" width="320" /> </a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjVYVQL-MPSnvaAUZZk2B4SURpPDW7bgPsPQc1QEE5suo3_NVMrOLxh2AJ0NeY8DNyG9ReGCFN1rv1Mg3sntytGouDCzykPl-g2Nyyye2To4X4smf2twVPZgD4cQV7FsaIUwMB5FXMyecY/s1600/20130811_140432.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjVYVQL-MPSnvaAUZZk2B4SURpPDW7bgPsPQc1QEE5suo3_NVMrOLxh2AJ0NeY8DNyG9ReGCFN1rv1Mg3sntytGouDCzykPl-g2Nyyye2To4X4smf2twVPZgD4cQV7FsaIUwMB5FXMyecY/s320/20130811_140432.jpg" width="320" /> </a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj79XmTMjAltdWiO0D3l1O1cmVubUrLHw6W5UkxfPG_F0u_t94HdP8M-Fy8-6BjRFHGhmRxeItb6cuMCMmMFYlIMpy5vr_Fpg1UDdgjAQJlFChNZQFk13H6W7STlFb01sSoDkMeLGoAj9I/s1600/20130811_140358.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj79XmTMjAltdWiO0D3l1O1cmVubUrLHw6W5UkxfPG_F0u_t94HdP8M-Fy8-6BjRFHGhmRxeItb6cuMCMmMFYlIMpy5vr_Fpg1UDdgjAQJlFChNZQFk13H6W7STlFb01sSoDkMeLGoAj9I/s320/20130811_140358.jpg" width="240" /> </a></div>
Chúc cho mối quan hệ của chúng ta ngày càng tốt đẹp!Unknownnoreply@blogger.com0